Cô ngây ngô chẳng hiểu gì, nên bù trất, mặc cho ông ca cẩm một mình. Lúc nãy thì lo rón ra rón rén giữ sợ khí dâm luộm thuộm ướt nệm giường, bây giờ cả hai mệt phờ râu, mạnh ai nấy rặn đùn cái mớ tanh tanh ra đầy mình, đầy háng và nhễu nhão chảy luôn xuống nệm.
Ông liếc nhìn cô, cô lén nhìn ông, lồn giái đều tỏng tòng tong thứ keo đặc sệt. Cô ấp úng mãi mới nói lúng búng: Cho chết, ai biểu già đầu còn ham đụ để trào đờm trảo dãi, coi mà ớn! Ông cũng khục khục cười cô: Chớ bộ bà hổng thèm sao mà chê ỏng chê eo. Ngó cái lồn bà như hố vữa đặc, mẹ họ, tui mà còn sức leo lên giập hồi nữa cho tởn!
Hai người cứ trả treo nhau, chẳng ai chịu thua ai. Nhưng bảo nhau cố ngóc dậy thì cóc anh chị nào nhấc nổi cái tay cái chưn, chớ đừng nói là thân mình. Ông lâu lâu thở dài: Uốp! Mệt tổ mà sướng. Còn cô thì tự than trời trách đất: Muốn lấy cái nứng ra khỏi lồn, mắc mỏ thiệt. Cả hai bật cười rần.
Ông bỗng muốn tâm sự nên quay quả hỏi cô: Này sao mà nứng lồn tới bến dzị. Cô bẽn lẽn rúc vào nách ông: Tại anh ngoáy tà la thì em chịu sao nổi. Lồn em mà anh làm như lô cốt địch hổng bằng, anh đưa bộc lôi vô đục thì nó phải tét ra chớ. Ông trây trớt với cô: Thì tét thui, chớ sao lại hối rinh lên đòi nắc làm tui muốn xút mẹ nó buồi. Cô hề hà chê: Buồi với giái như củ kịt, nắc một hồi lại xìu, chớ ngon lành gì đâu.
Ông bãi buôi chặn ngang: Phải, xìu mà cô còn cong tếu, ngửa lồn ra cho tui giập, chớ nó cứng chắc cô nuốt đứt luôn. Cô thẹn quá, đấm thùm thụp khắp người ông, la choi chỏi: Dẹp! Dẹp! Dậy mau để người ta lột thay ra giường, ngó gúm tổ mẹ.
Ông trì người xuống, cô phải kéo lôi lên, hai vú tưng tưng và cái lồn vung vung, văng mấy giọt cháo cơm gì lả tả. Ông ôm chầm lấy cô, hai bàn tay úp khoắng vào vú, đeo lẹo nhẹo phía sau như chó đang chơi. Con cu ông đụng cà cà lên đùi, lên mông làm cô nhột thon thót. Cô than rần rần: Thôi cha! Chơi gì nổi mà cà cà chi cho mệt, Để bữa khác hồi sức đi rồi em lại cho leo.
Ông gỡ gạc bóp xoắn lấy vú cô hồi nữa mới lồm chồm để cô lột ra giường mà đổi. Ông đeo cô cứng ngắc, cô xoay trở khó khăn, cô năn nỉ: Thôi mà, bóp vậy đủ rồi. Da thịt chớ sướng ích gì đâu mà măn, mà mò miết! Ông nói bạt mạng: Đừng tầm phào, tui thách bà dám ra cửa đứng mà tụi nó hổng a la xô vô hiếp bà kịt kịt, đéo họ, tui xin xa bà liền.
Cô giãy lên đành đạch: Nói bây nói bạ, khi không xúi giặc người ta đưa vú ra cho thiên hạ mò. Nội một cha thui, tui cũng hết mẹ nó xí quách, giờ để 3 thằng nó đè, chắc lồn vú tui rách sơ mướp cả ra. Hai người ăn miếng trả miếng đến vui, người ta gọi đó là mối tình già lủng nhủng! Ông vênh váo lên: Chứ ai biểu bà nói của bà xấu, xấu mà tui lặn lội chun vô, tui cũng mong xấu bậy bậy vậy thôi, chớ đẹp thì mất cha nó là cái chắc.
Cô xuỵt xuỵt khua tay, y như mấy bà đốt vía, rũ phong long, phỉ phui lời nói tầm xàm của ông. Cô lắc mình chừng nào thì râu ria ở háng rung tợn chừng đó, vú nhảy binh binh, lồn khua loạn xạ. Ông trố mắt ra dòm, hai tay vẫn bợ nguyên vô bộ đồ nghề của cô lủng la lủng lẳng trước ngực.
Ông tự nói với mình: Con bà nó, sao lồn bà còn múp dữ dội hổng biết. Đú họ, nó mút con cu tui muốn chết giấc lun. Cô hứ một cái ra điều nửa nhận nửa đẩy tiếng khen: Dào, đụ cho đã rồi phê với phán, chán mớ đời.
Cuối cùng rồi cô cũng kéo được cái ra, cô cuộn tròn một cục và lôi xển ông vô buồng tắm. Cô mở nước chảy xối xả, đùn ông vào đứng dưới hoa sen, kỳ cọ và tắm rửa cho ông cật lực. Ông bỗng có cảm tưởng như mình là dzua, được cung tần mỹ nữ cho chơi và tắm rửa. Ông đứng yên cho cô mần thịt ông, cô xịt xà bông lên nùi vải gai và xoa cùng người ông, sau cũng như trước. Cô thản nhiên giúi cái nhúm vải vô háng, chuồi lên cu ông như vợ chồng lâu năm. Ông thẫn thờ để cô phục vụ tận tình. Ông nhìn cô trần xì như nhộng, mỗi lần cử động vú khua động tưng tưng và cái lồn hẩy hẩy coi đã.
Ông thừa cơ cô chùn người xuống để vòng dưới mông kỳ cọ thì ông lôi tuột cô sáp vào mình mà măn vọc hai vú, lại vố bẹp bẹp vô lồn cô. Cô kêu the thé: Để yên người ta tăm, ở dơ hôi như cú, còn mò mò bóp bóp, móc móc moi moi. Ông đả đớt: Chớ hổng lẽ thấy mấy thứ tung tăng bắt người ta nhịn sao bà.
Cô bị vồ vập nên quíu, xập xà xập xoạng, lúi chúi đổ nghiêng vô người ông, tiện thể ông giật phăng mớ vải gai giụt đi rồi ôm cứng ngắc cô mà nắc kịt kịt sau đít. Khốn nỗi, con cu ông cựa quậy gì nổi nên gọi là ông nắc gió cho vui thôi. Cô mỉm cười thách thức: Đó tui cho ông hết đó, coi ông mần ăn có ra trò ra trống gì hôn.
Ông nắc phịch phịch, con cu đâm trầy đâm trật vô đùi đùi cô. Cô càng chọc trêu ông: Ui! Ui! Nắc gì mà cọ cọ như nhứ bắp cho ngựa cho bò ăn, mẹ họ làm tui còn ứa gan thêm. Ông giận quá, chửi thế: Đéo thèm nắc nữa và xụ ỳ ra đó. Cô biết ông nổi giận lôi đình nên thôi chẳng dám chọc mà lẳng lặng cầm lại nùi vải gai xoa xoa cho ông.
Văn chương bình dân nói rất đúng: Quen mui ngửi mùi ăn mãi, đó là tình trạng của cô và ông lúc này. Một đằng khao khát có một cái lồn để đụ, còn một đằng thì thiếu cặc để chơi nên thấy mặt nhau là cuống cuồng như lân thấy pháo. Hai người hết còn lúng túng, rụt rè, mà như là vợ chồng đâu từ trước.
Cô ngồi rểnh rảng trên võng, hai chưn bỏ thòng hai bên, thỉnh thoảng lắc đưa, đu qua đu lại. Ông vào, nhảy phóc lên cùng ngồi, đối mặt với nhau. Cô vẫn luôn mặc cái áo chui cổ bằng thun giãn, mềm để vú là vú, hông là hông, nổi lên cồm cộm.
Ông chẳng chần chừ gì tốc ngay vạt áo cô lên rúc cổ vào trong, thấy cô nai nịt chiếc xú cheng là nổi máu lên cự nự. Ông hùng hổ: Tui đã dặn rùi, cởi mẹ nó ra, hơi đâu mà che che đậy đậy. Tui tới đây nôn chết mẹ mà em còn áo giáp, áo tơi, nực bỏ bố. Cô phải ỏn ẻn vuốt giận ông: Em biết, em biết, nhưng có chút nị, anh tới cởi cũng được, cớ chi để vú thỗn thện, đầu vú nổi thù lù, coi kỳ lắm.
Ông bớt giận, song vẫn vùng vằng: Thì núm vú nổi linh phinh đã sao, tới lui cũng mình tui chớ có ai. Cô lại phải giải thích: Thì mình anh, nhưng biết đâu có người hỏi, em để lòng thòng dzị cho người ta ngó hả. Ông nói bừa nói bãi: Thì cho họ dòm, cho nổ bố mắt ra đi.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Sex không tuổi tác |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện của kiều bào |
Ngày cập nhật | 19/01/2018 09:43 (GMT+7) |