Bà Khuông xuất hiện. Bà là một bà nhà giàu, cái gì cũng có, chỉ thiếu cái tình lăng lăng lãng mạn ăn sung mặc sướng, da dê hồng hào, luôn thèm xác thịt, mà ông chồng đã qúa 60. Cái của qúi đã ngúm cù đêo từ năm Ất Dậu. Trước đây, hồi anh Lâm chưa bỏ nhà ra đi, bà thường mon men qua đút lót tiền cho anh, bảo anh dùng taxi đưa bà vô Chợ Lớn, tìm phòng ngủ, mướn anh Lâm đụ năm sáu cái rồi về. Chuyện đó bí mật. Chị Lâm hoàn toàn không biết. Hoàng lớn lên, thế chỗ đó của anh Lâm, nhưng làm tại nhà.
Bữa nay, biết anh Lâm trở về, bà mon men qua “thăm”. Chị Lâm hỏi nhỏ :
– Thưa, thím mới qua vui với thằng Hoàng hồi hôm kia. Bữa nay cần nữa sao? Coi bà còn mạnh hơn tụi con gái mới lớn!
– Ơi, không biết mắc cái chứng gì. Tuổi 51 rồi chớ phải còn con gái dâu, mà sao thím… thím cứ bắt thèm ba cái vụ đó hoài chị Lâm ơi! Thằng Hoàng nó mới đụ cho thím ra bốn năm cái, về tới nhà tắm rửa, ăn cơm. Tối leo lên giường nó lại phát thèm nữa. Thím nghĩ, không biết có phải tại nhà bán thuốc bấc, săn có cao hổ cốt, sâm nhung uống hoài, rồi nó bất nực lên như heo nái thèm đực? Nứng qúa
chị ơi ?
– Dạ nhưng bữa nay thằng Hoàng nó hơi mệt.
– Ua, chớ còn hai thàng Báu, thằng Cầu ở đâu?
Dạ hai thằng đó ăn cơm sớm, xin phép đi xinê rồi… Ngày nay, hai đứa nó cũng xà quầng mỗi thằng hai bà.
Bà Khuông ngồi ở sa lông, dựa người vào thành ghế nhìn anh Lâm. Cái mặt bà mập tròn, da hồng hào láng bóng. Hai cái vú như cặp đèn pha.
Bà cười hề hề, rồi nói với Lâm :
– Cha! ăn mặc sang trọng, coi như ông chủ hãng à nhen. Hay là tụi nhỏ nó bận hết, thằng Lâm “giúp ” thím được không?
Nghe bà Khuông gợi ý, chị Lâm phang luôn :
– Cái đó là nghề chính của ổng bây giờ đó thím.
– Vậy à? Vậy mà hồi nào giờ thím “đâu có biết ” . Hề hề hề.
Bà nháy mắt với Lâm rồi hôi tiếp :
– Đi với ai cũng vậy, đi với thím, thím biết ơn. Ai trả cho anh bao nhiêu, thím cũng trả y chang vậy Giúp dùm cái mà ? Bốn năm tháng rồi, bữa nay tụi mình “hâm” lại, xem sức anh còn dồi dào như xưa không.
Nói xong, biết mình nói hố, bà Khuông che miệng. Chị Lâm nhìn chồng, anh ngượng qua, nhìn bâng quơ ra cửa sổ.
– Oa, bộ trước đây, anh Lâm với thím có… Chị Lâm hỏi.
– À ừm… ừm. Oi, nói gần nói xa không qua nói thiệt, hồi ảnh còn làm nghề lái taxi, thím… thím có “hò hẹn” với ảnh mấy lần mà thím dấu chị. Bữa nay thấy ảnh về, tự nhiên thím muốn gặp riêng ảnh một chút.. Được không? Thím trả xộp cho. Chuyện đó không ngại, được không chị Lâm?
– Dạ thím hỏi ảnh chớ hỏi con làm gì. Hai đứa tụi con bây giờ coi như bạn, như người dưng nước lã, có sao đâu.
– Ủa, cái gí kỳ vậy? Tự nhiên rồi hai vợ chồng rã bèng. Sao lẹ như tuồng hát vậy? Bộ có ai làm lỗi hả?
– Dạ cả hai đều có lỗi. Ảnh bỏ nhà đi ngủ với mấy bà nhà giàu. Năm ngoái sáu tháng, năm nay bốn tháng.
– Ơi rồi còn chị, tôi đâu có thấy chị ngoại tình với ai đâu?
Chị Lâm khoanh tay, nhìn xuống đất, giọng thật nhỏ :
– Dạ, thím tính, thím đã lớn tuổi. Mới “vui” với thằng Hoàng hôm kia, bữa nay đã lại thèm. Còn cháu, 27 tuổi. Chồng bỏ đi 6 tháng… làm sao chịu nổi. Cho nên, cháu cũng chấm mút qua loa với vài người. Thiệt ra, ảnh hoàn toàn không biết. Cho đến cách đây mấy đêm. Thình nnh, ảnh bò về, bắt gặp con với… với… với thằng Hoàng đang ăn nằm. Dầu ảnh không làm lớn chuyện, nhưng con tự cảm thấy mình không còn xứng đáng nữa với người chồng không xứng đáng!
Bà Khuông nghe chị Lâm ngủ với thằng Hoàng thì mặt mày hửng đỏ lên. Cơn dâm bà trỗi dậy. Có cái gì làm bà sướng ngây ngây, kích thích. Bà bỗng hỏi dồn dập :
– Ua chớ thằng Hoàng không phải con ruột à?
– Dạ ruột thịt, ai lại đi làm chuyện súc vật vậy?
– Ôi vợ chồng cũng như chén trong sóng. Có khi nó phải xào xáo một chút. Đâu có sao mà phải để bụng. Chồng bỏ đi thì vợ thèm qúa, ngoại tình chút đỉnh. Cũng như thím, có chồng mà kể như không. Tối ngày ổng vui với mấy chậu kiểng, hòn non bộ trên lầu. Dưới này thím buôn bán cho khuây khỏa. Vậy mà rồi tự nhiên trong người nó cũng bất thèm đụ kịch liệt. Đã thèm rồi là bằng mọi giá, thím phải ngoại tình. Mỗi lần thím bỗ nhà đi như vầy là tự động ông xã đã biết thím di dâu. Tối về, nằm kể cho ổng nghe. ơng còn khoái, cái đó mới là lạ Cho nên tối nay anh Lâm giúp thím chút coi. Năn nỉ mà. Phải thằng Hoàng nó không mệt, thím đâu có cần năn nỉ… Bốn tháng, bữa nay mới gặp anh…
Hồi nãy, anh thực sự có nể nang chị Lâm mà không nhận lời. Nhưng sau khi nghe vợ bảo : “Con với ảnh bây giờ như bạn thân, như người dưng nước lã thì anh muốn “dấn thân “. “Dấn thân ” bởi nghe bà chịu trả xộp. Máu đ đực dậy trong người anh. Anh đến ngồi cạnh bà Khuông hỏi :
– Bữa nay thín định cho con bao nhiêu?
– Bao nhiêu mà không được. Anh biết tính tôi mà, và… Cái này thím nói thiệt. Là nếu được luôn cả thằng Hoàng cùng “vui chung”, thì mỗi người 10 ngàn thím cũng kham. Hoàng mệt thì khỏi dụ. Thím cần bú cặc nó, trong khi anh bú thím rồi đụ sao cho lâu cho thím ra bốn năm cái. Thím thưởng riêng anh 5 ngàn nữa… Bằng lòng không?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Những người đàn bà thèm đụ |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ tập thể, Truyện loạn luân, Truyện ngoại tình |
Ngày cập nhật | 01/01/2018 09:29 (GMT+7) |