Lợi bỗng chợt nhớ hiện giờ ở Đất Đỏ đang có một người phụ nữ mà hai tuần nay đêm chờ ngày đợi nó đến một cách tự giác tự nguyện, vậy thì có lý nào nó lại phụ lòng người ta làm gì cho mang tội cơ chứ?
Dù sao đi nữa ít nhiều gì thì chị ta cũng giúp cho nó thỏa mãn phần nào nỗi niềm cô đơn khao khát dục vọng của nó chứ chẳng lẽ không được gì hay sao, nếu không được cá thì cũng được tôm tép đại loại ai đâu xách đó về không?
Lưỡng lự, phân vân giây lát rồi nó chặt lưỡi “Thôi kệ!
Cứ xuống đại Đất Đỏ đi rồi được gì hay nấy, biết đâu? “, Sau khi đã quyết định, nó bắt đầu cảm thấy máu trong người sôi lên, khi chạy đến ngã ba rạp hát, nó lấy điện thoại di động ra nhắn tin về máy chị Ba Hường là”em ngủ lại nhà bạn ở Vũng Tàu tối nay” rồi rẽ phải rồ ga chạy thẳng một mạch về Đất Đỏ.
Trời càng lúc càng về chiều, hoàng hôn dần buông phủ bao trùm vạn vật, do cảm thấy buồn ngủ nên Lợi tấp xe vào một quán café bên đường, gọi một ly café đá và mấy điếu Jet nhâm nhi, phì phèo, nó không ngồi lâu mà chỉ khoảng 15 – 20 phút sau đã gọi tính tiền, ngồi lên xe đi tiếp, nhà chị tuy ở sâu trong ngõ hẻm cách đường lộ khá xa nhưng không phải là không dễ nhớ vì lối vào rất thẳng.
Nó vừa ngừng xe trước nhà bố chị thì lập tức con chó phèn lông vàng hoe từ trong nhà phốc ra sủa inh ỏi, ông bố cũng vừa mới ăn cơm xong vì khi ấy trời đã tối hẳn vả lại mắt ông cũng đã quáng gà chẳng nhìn rõ ai nên ông phải bước hẳn ra ngoài cửa để coi ai lại tới giờ này, ông bỗng thốt lên vui mừng:
– Tưởng ai hóa ra là cậu! Tôi biết thế nào cậu cũng tới cho mà coi.
Rõ ràng là ông mừng vui khôn xiết trông thật chẳng khác gì một đứa bé thấy mẹ mình đi chợ về mua cho mình tấm bánh đa, ông rối rít hỏi nó dùng cơm tối chưa để ông bảo con gái đi nấu, nghe ông hỏi, tự dưng nó cảm thấy bụng đói cồn cào vô cùng vì chợt nhớ ra là chiều giờ nó chưa ăn gì cả.
Ông bảo nó ngồi dùng nước trà rồi bước ra ngoài, đi xuống nhà chị ở mé bên trái nhà ông đâm xéo qua vườn chuối khoảng 10 phút sau ông trở lại, mặt mày tươi rói ông nói nó dắt xe vào để trong nhà ông rồi cứ việc đi xuống nhà chị có tắm rửa, cơm nước gì thì chị sẽ chu tất cho.
Nó vâng dạ rồi khoảng 5 phút sau, nó xin phép ông đi xuống nhà chị, cách nhà bố khoảng chừng 30 – 40m, nhà chị phải nói là quá nhỏ được cái là kín đáo, sạch sẽ được chia làm hai gian: Gian trái sát vách có treo một cái võng, gần đó là bàn đặt bếp ga mini, chạn chén đũa… có một vách tường gạch ngăn với gian phải chỉ vừa đủ chỗ đặt chiếc giường gổ củ kỹ trãi tấm chiếu sờn mòn và song song với vách ngăn có giăng sợi dây kẽm gọn gàng vắt lên khá nhiều quần áo phụ nữ… Sau khi vào buồng tắm bên cạnh nhà múc nước rửa mặt mũi, chân tay sạch sẽ, Lợi bước hẳn vào nhà, chị đang lúi húi nấu nồi gì đó trên bếp ga, chị bảo nó ngồi nơi võng chơi một chút rồi ăn mì vì chị nghĩ là nếu nấu cơm mà không có rau để nấu canh thì ăn sẽ không ngon miệng mấy chi bằng ăn mì dễ nuốt hơn.
Nó nói là nó rất dễ, sao cũng được và chừng ba phút sau, chị nhắc một cái ghế đẩu để trước mặt nó rồi đặt lên mặt ghế một tô mì bốc khói nghi ngút, thơm lừng mùi hành lá lẫn lộn cay cay vị ớt.
Từ trước đến giờ, nó ăn mì gói cũng thường xuyên nhưng thật chẳng hiểu là tô mì hiện tại nó đang ăn chị nấu bằng cách nào mà sao nó cảm thấy ngon vô cùng, không thể nào diễn tả nổi, đã vậy còn trộn thêm một ít thịt bò tái, chả lụa càng làm tăng thêm sự kích thích vị giác tứa ra cả mồm mép.
Giống như bao phụ nữ vùng quê là thường tắm vào buổi tối sau khi dùng cơm xong, trong lúc nó vừa hít hà vừa ăn mì thì chị soạn quần áo rồi đi qua buồng tắm, không biết có phải vì tối nay là tối đặc biệt để đời của chị hay không mà chị tắm rửa, thay quần áo có lẽ hơi lâu riêng nó sau khi ăn xong tô mì thì vẫn ngồi nơi võng thong thả nhấm nháp ly trà đá chị rót sẵn.
Trông nó hoàn toàn không có vẻ gì là vội vàng, gấp gáp cả nhưng còn chị thì chị dù cho cố gắng trấn tĩnh, chị vẫn không thể nào tự kiềm chế được nỗi mừng vui hạnh phúc tột độ đang dậy lên trong lòng chẳng khác gì lân gặp pháo.
Chị lính quýnh hồi lâu mới cài được nút áo rồi trở vào trong nhà, kéo tấm cửa lại gài cây chốt ngang chắc chắn, chị đi vào buồng rũ chiếu cho sạch, buông mùng giằng cẩn thận xuống chiếu.
Một cây đèn dầu nhỏ treo nơi ngạch bên cửa ngăn hai gian tỏa ánh sáng lập lòe, vàng vọt, mờ mờ ảo ảo, nó nằm nơi võng nghe tiếng chị ho húng hắng lập tức nó biết ngay chính xác tiếng ho đó của chị là một ám hiệu để gọi nó vào thì phải.
Vì bữa trước, bố chị có nói là chồng chị đã bỏ đi về quê nội chơi rồi nên phải nói là tối nay nó mới dám đến thực hiện theo như xếp đặt của hai bố con chị, khoảng gần năm phút sau, nó mời rời võng bước vào buồng.
Tuy đã từng trải qua ba mươi chín cuộc tình với ba mươi bảy người tình làm cho nó thực sự trở thành cáo già sừng sỏ nhưng lạ thật là chẳng hiểu vì sao lúc này nó lại cảm thấy hồi hộp, hoang mang vô cùng chẳng khác gì nó sắp sửa được cận kề ân ái cùng nàng Tây Thi tái thế vậy.
Chị đang nằm ở mé trong giường, thấy nó vén mùng chui vào, chị lập tức nhỏm người dậy yên lặng chẳng nói chi cả, thấy vậy, nó biết ngay là chị đang chờ đợi một sự chủ động nơi nó và chẳng nói chẳng rằng nó từ từ xích người sát vào thân thể nhỏ nhắn của chị, khẽ lần cánh tay phải quàng qua ôm lấy vầng lưng gầy guộc của chị.
Ngay từ giây phút đầu tiên, Lợi đã bị kích thích khêu gợi một cách lạ lùng từ bộ đồ vải bông chấm trắng mới tinh mà chị đang mặc trên người lẫn lộn với mùi xà bông Dove thơm lừng tỏa ra từ mái tóc bumbê cắt tém, từ nơi da thịt chị, nó còn như muốn điên lên vì chị vừa đáp lại nó bằng cách vòng tay ôm vòng qua gáy nó, thế là bao e dè, ngại ngùng nhanh chóng tan biến, nó bắt đầu tình yêu với chị bằng những nụ hôn nhẹ nhàng đặt lên tóc chị.
Chẳng mấy chốc, chị đã nằm dựa sát rạt vào người nó, chị cũng đang rung động cùng nó trao tình cho nhau ngay tại căn nhà nhỏ bé của chị và ngay trên chiếc giường ngủ thường ngày của hai vợ chồng chị.
Do xóm nhà chị khá thưa thớt nhà cửa vả lại do trời tối chẳng ai buồn qua lại cho nên mặc dù chưa khuya lắm nhưng hoàn toàn tuyệt nhiên chẳng hề có ai biết được chuyện gì đang xảy ra bên trong nhà chị cả, đó là chuyện có hai trái tim đang cùng hòa nhịp đập thổn thức, nghẹn ngào với khúc tình ca mà họ đang du dương hát cho nhau nghe với tất cả tâm tình, với bao nhiêu vuốt ve mơn trớn để tạo kích thích, ham muốn dục vọng cho nhau.
Mới đầu chị còn chưa dám đối diện với nó, người tình mới nhỏ tuổi của chị nhưng dần dần chị cũng xoay mặt lại cận kề với khuôn mặt nó và với tình yêu mãnh liệt nồng cháy, nó rạo rực hôn lần từ tóc chị xuống trán chị, từ trán chị xuống mắt chị, mũi chị, hai gò má chị, từ hai gò má chị lần qua hai bên mang tai chị rồi nhẹ lướt xuống cổ.
Chị nhắm nghiền cả hai mắt lại, mặt không ngớt nghiêng qua ngửa lại, miệng mải miết rên xiết không thôi vì chị hoàn toàn thả người bay bổng vào vùng mê hồn trận ngất ngây, đắm đuối của dục tình mà có lẽ đây là lần đầu tiên chị mới lạc bước vào, vầng cổ chị ngước cao liên tục nấc lên từng hơi thở như sắp đứt, hổn hển chẳng khác gì cái bể lửa trong lò rèn đang được thổi hơi vào dậy bừng lên muôn ngàn tia lửa sáng chói bắn ra xung quanh.
Từ trước đến giờ, ba mươi bảy người tình của Lợi đa số ai nấy cũng đều xinh đẹp, đứng ở tốp ten có thể kể đến là chị Hai Hảo, chị Ba Hường, chị Tư Nghĩa, chị Năm Hoàng, chị Sáu Minh, chị Tố Mỹ, chị Bảy Sương, chị Hải, chị Luyên, chị Phượng và có người nhan sắc kém cỏi nhất là chị Liên ở Long Thành, đêm nay tuy gặp gỡ một người tình còn tệ hơn cả chị Liên nhưng chẳng hiểu làm sao nó cũng cảm thấy thân thể chị kích thích nó một cách ghê gớm như vậy do đó nó quyết định kéo dài thời gian ân ái, làm tình với chị ra càng lâu càng tốt chứ mới đầu thì nó chỉ dự định sẽ nhanh chóng làm cho xong cái điều mà bố con chị cần.
Nó nghĩ “chắc là vẻ đẹp của chị tiềm ẩn đâu đó ở bên trong chị giống như người ta thường nói là có duyên ngầm vậy?”, Nghĩ thế nó càng lúc càng cảm thấy háo hức xen lẫn rạo rực, ham muốn tột độ do đó nó hạ quyết tâm bằng bất cứ giá nào cũng phải tìm hiểu, khám phá, thưởng thức và chiếm đoạt chị cho đến tận cùng mới thôi.
Bằng thao tác nhẹ nhàng, khéo léo, điêu luyện, nó khẽ dìu đỡ chị ngã người nằm xuống trên manh chiếu sờn mòn, gối đầu chị lên chiếc gối tai bèo trần trụi, chẳng khác gì một con mèo nhỏ đang cuộn mình trong chăn ấm, chị ngoan ngoãn phục tùng nó một cách hoàn toàn vô điều kiện vì chắc chắn là trên đời này chỉ có cậu trai trẻ này thôi chứ tuyệt nhiên không còn ai khác mà vào đây đặng mà giúp đỡ chị cả thì làm sao chị dám nghĩ đến chuyện phản đối, cự tuyệt nó cho được.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Người tình không biết tên |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Tình một đêm |
Ngày cập nhật | 05/09/2018 00:04 (GMT+7) |