Nhưng rồi nghĩ đi tôi lại nghĩ lại, thử hỏi có ông bạn nào ở vào hoàn cảnh tôi mà từ nan không nghịch cho người đàn bà té đái, té khu ra được chăng.
Hay là khi thấy họ khua tay khua chân rối như mớ bòng bong, rối như đám lá hẹ vì cơn nứng dồn nứng dập thì ông bạn nào cũng cố đằn moi cho bằng thích để các em ngả oặt xà lai ra thì mới chịu ngưng.
Giờ nhìn lại Lụm thấy thảm cách gì. Người em nhão ra như mớ thừng bị mục, thân thể buông lỏng như không còn thuộc về em, hai tay hai chân xạng ra, hàng họ bày ráo tiệt, không còn sức hỏi han, ừ hử gì với tôi nữa.
Nếu như không nhận ra hai quả vú của em dồn dập thở căng lên và xẹp xuống thì tôi không nghĩ Lụm còn là một sinh thể sống động nữa.
Em nằm chả buồn nhướn nổi cặp mắt lên, thả hồn phiêu phiêu vào cõi mông lung nào đó. Tôi cố tình lấy tay chạm và lay mà em vẫn mềm nhũn như cọng rong cọng rêu lình phình trôi theo dòng nước.
Tôi đã đặt hẳn hai bàn tay lên đôi vú í ới gọi mà em vẫn không đáp. Tôi biết là em đang nhọc ghê gớm và cần được nằm im nghỉ khỏe một lúc.
Khốn nỗi em thì chẳng biết gì, nhưng nơi lồn em thì nó vẫn phun phì phì cái khoản khí nhờ nhờ màu trắng đục ra khiến tôi không để mắt nhìn chăm chăm thì không chịu nổi.
Đã thế hai mu lồn em lại nhịp nhịp, tựa như người cố bặp cái tàn thuốc ngon sắp hết nên càng trông quá quắt làm sao. Nếu tôi không đồng thuận để cho em nghỉ ngơi chắc là tôi đã chẳng tha cho hai cái mép thịt tòe loe khiêu khích và nhử mời tôi như thế.
Tôi cứ ngồi thừ ra, im lặng nhìn ngắm hết vú đến lồn, mông, háng, đít của em, thứ gì cũng tròn vo, úc núc, đầy đặn và đầy sinh lực khiến cái tay, cái miệng, cái mũi, cái lưỡi của tôi cứ ngọ nguậy muốn nhào vô ăn có.
Nhiều lần trước tôi đã kịp so sánh các món trên người Lụm thứ gì cũng bá cháy, thế nhưng bây giờ ngắm mới nhận thêm ra cái dáng lôi cuốn ngầm của chúng hiện diện nơi em.
Tôi nghĩ có lẽ ông giời nào đó cố tình dành hết những nét sắc sảo cho riêng mình Lụm để em làm chao đảo biết bao giới đàn ông theo đuổi em nơi thế gian. Bởi vì đã chẳng thấy thì thôi, của nả dưới lớp lụa là, vải vóc làm sao để lộ ra nét tuyệt hảo cho người trai cảm thấy thèm thuồng và rắp tâm chiếm đoạt, còn bây giờ dù Lụm đang thiêm thiếp giấc nồng mà sao mấy cái thứ lồn vú vẫn có sức quyến rũ mãnh liệt khiến tôi không nỡ rời khỏi em một lúc.
Vô hình dung tôi hóa thành một tên thái giám theo hầu cung phi, mỹ nữ để giữ của báu riêng cho mình nhà vua sử dụng thôi. Cũng may tôi còn được để mắt nhìn, thái giám thì ngây ông cụ ra vì làm ăn gì được nữa đâu, còn tôi mà bắt nhịn thì khổ dường nào.
Song chẳng lẽ khi Lụm đang bí bó tay thế này mà tôi lại cố a vào vùi châu dập liễu thì còn ra thể thống gì, cho nên tôi ấm ức mà ngồi chỏng mắt ra nghía cho đỡ bấn thôi.
Một đằng ngáo cứ ngáo chẳng biết trời trăng mây nước gì nữa, còn một đằng ngồi ngóng đến mỏi mắt thì thôi, thâm tâm tôi chỉ mong sao Lụm sớm thức tỉnh để tôi còn dăm điều ba lẽ xin lỗi em đừng để bụng cáu tiết giận rủa tôi.
Nhưng tôi muốn yên mà chẳng được yên, có lúc tôi tưởng như cái lồn Lụm đang chót chét chế nhạo tôi gì đó. Bởi hai mu lồn Lụm vô thức nhai tóp tép đùn mớ khí lồn ra và sáng óng ánh như trêu tức tôi.
Mấy bận tôi đã dơ thẳng cánh tay định xáng cho nó một cái vả, nhưng lại sợ Lụm giật mình thức dậy nên đành nín nhịn. Tuy vậy tôi vẫn loay hoay trong đầu ý nghĩ phải làm hai mu lồn Lụm nể sợ tôi mới được. Chả lẽ mặc chúng khề khà cười mỉa tôi mãi sao.
Tính toán như vậy nên tôi rề rề đưa chót mũi xuống rà rà gần hai mu lồn Lụm. Chính cái mùi khí nồng nồng tanh tanh khích động tôi quá ể nên lúc đầu còn hít hít sơ và xa xa không chạm vào mu lồn nào.
Song khi Lụm trở mình và banh hai giò ra thì cái lồn Lụm đúng là đang cười toe diễu cợt tôi, cho nên tôi không dằn được cắn luôn chúng một phát.
Tôi ngoạm cả hai mu lồn Lụm một lúc, cắn vỡ toang mớ khí bám xung quanh và định nhai rau ráu thì nghe Lụm la ré lên: Ui cha đau!
Tôi vội hoảng hồn ngừng ngay lại. Đúng lúc đó thì Lụm mở choàng mắt dậy, nhìn sững tôi, vẻ bực tức. Chẳng chờ tôi nói năng gì, nàng đã mắng mỏ tôi tới tấp: Con bà nó, anh làm gì vậy?
Tôi ú ớ chẳng biết nói sao cho gọn thì Lụm đã bu lu bu loa chửi tôi như té nước: Anh dùng tay móc lồn tôi để tôi đừ câm còn chưa vừa lòng sao. Lợi dụng nhắm mắt một chút anh cũng không tha, mắc gì anh đi cắn lồn tôi cho đau điếng để tôi phải vùng dậy.
Tôi chỉ u uơ cho có lệ, nhưng Lụm không chịu. Nàng trì chiết: Anh ghét bỏ nó thì cũng chờ tôi tỉnh dậy rồi hành gì thì hành trước mặt tôi, sao lại thừa cơ lúc tôi ngủ mê mà anh đi ăn hiếp nó lãng òm dzị.
Tôi lại cố mở miệng giải thích, nhưng Lụm đã gạt ngang: Anh thù nó chi mà thù dai vậy. Ngày nào anh không sấn sổ đè nó ra nắc chí chát mà lại còn ghét cay ghét đắng cắn nó lở loét ra, anh có đau đâu mà nhượng dè, tôi đây này nó đau thốn đến tận cổ, anh biết chưa.
Tôi tối tăm cả mặt mũi, Lụm nào đã chịu ngưng, dạng luôn chân ra và thách đố: Này tôi đưa nó cho anh đây này, anh có giỏi cắn lại cho tôi xem.
Nhìn Lụm lúc này như con gà mái mẹ xòe cánh bảo vệ nhóc con nên tôi càng lúng túng. Lụm cứ lải nhải cự nự và nói nặng tôi mãi.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lụm |
Tác giả | Sịp |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đút tay vào lỗ đít, Sex bú vú, Truyện bóp vú, Truyện móc lồn, Truyện sex mút lồn |
Ngày cập nhật | 04/03/2022 03:33 (GMT+7) |