Khiếp! Đàn bà nói tục bất kể, đàn ông thua xa một nước. Tôi xí xóa cho xong: Ờ, nói dzị, nghe hay không thì tùy em. Người ta năn nỉ cho nghỉ lấy hơi thì nô nô, đến chừng ra tay đổi lái bằm nát be nát bét, coi hổng giống con giáp nào.
Lụm tru mỏ lên nói chỏn lỏn: Kệ tui! Ai khiến anh thương mà càm ràm. Tôi điên tiết nên cũng quặc lại: Bà mà đụ được mình bà thì nói làm gì, đằng này bà lôi tui vô, bà bào, đẽo, vạt ngọn, phang gốc tui ra thì tui mới có ý kiến chớ.
Lụm đang cáu nên hết còn lý lẽ: Ý kiến cái lồn, chớ hổng phải anh nhác thấy nó thì mặt xệ ra, người ta thương cho đụ còn bày đặt.
Có một lúc tôi nghe tiếng khò khò, ngó lại Lụm ngủ mất đất. Trước đã thảm, giờ còn thê hơn. Cái miệng há ra, dãi chảy đầy òm, thỉnh thoảng còn nhép nhép, thiệt tình nhìn không ra hình ra dáng gì hết.
Tôi nhận ra giờ có lay cách nào thì em cũng hổng tình. Noi cho vui, giá tôi có để em trần như nhộng thảy ra đường, để ông đi qua bà đi lại ngắm, cười tồ tồ, thì em cũng chẳng hay biết gì nữa.
Thế nên tôi thấy tội tội nên dù cũng há hốc mồm như em, tôi cũng ráng cầm cái quần lãnh Mỹ A lau sạch cái lồn của em nhè nhẹ, chớ để coi mất trật tự quá.
Ấy vậy mà em cũng tỉnh bơ, còn sải tay sải chưn, mở rộng giò cho tôi dễ làm nữa chớ. Tôi nhấn mu này thì bên mu kia trào khí ra. Tôi xỏ ngón trỏ vô cái quần giặm nhè vô lỗ lồn thì kéo ra một dề sợi bún.
Thiệt tình tôi xẩu cả mình. Nhìn ngước lên hai vú, chúng cũng đang đòi công lý. Cái nào cái nấy tròn u, thu lu lên một cục, phập phồng phập phồng như cái bánh tráng hơ lửa rộp bung ra vậy.
Tôi những muốn ngậm cái núm vú vô mà nhay, nhưng lại không nỡ. Tôi chùi cũng khá lâu mà Lụm vẫn ngủ mê ngủ mệt. Kiểu này có thằng ông mãnh nào lẻn vô đụ ké, hẳn em cũng không biết luôn.
Thế mà đột nhiên em mở choàng mắt hỏi quính: Chớ anh còn mằn mò gì chỗ lồn em dzị? Dữ hôn, tưởng thăng luôn chớ cũng còn rị mọ tỉnh ha.
Tôi nói bâng quơ: Thấy em lịm đi mà cái lồn bầy hầy thì anh lau cho gọn. Tưởng Lụm khen hay cảm ơn, dè đâu em đế một câu nghe lãng nhách: Cha, tử tế dữ, chớ hổng phải anh thấy tôi xí lắc léo thì tính mần cú chót sao?
Tôi lạnh cả người. Đàn bà khi nghi hoặc ai thì có trời mới giải minh được cho mình. Tôi nín khe không thèm chấp. Vậy mà nào Lụm đã chịu tha: Biết mà! Mấy cha chuyên môn lợi dụng, nắc cho tụi tui oặt xì lai, rồi còn mon men tính mần nữa. Ngó cái mặt đì đì của ông là tui biết liền.
Tự nhiên tôi đâm giận mình. Sự trong sáng đâu không thấy mà chỉ thấy oan gia trùm khắp chỗ. Khốn nỗi cũng tại tôi một phần, hồi giờ đụ Lụm có khi nào chịu đụ một cái rồi treo miễn chiến bài nghỉ đâu.
Cứ một hai cù nèo đòi thiếm xực nên em nó nhập tâm hằn thành nếp rồi, giờ có nói hay, nói giỏi thì em cũng cho là dóc tổ. Thôi thì thân làm tội đời, chịu lép một bề cho xong.
Bởi thế tôi nói trây trúa: Ờ thì làm giúp em được chút nào hay chút nấy, nhược bằng em thấy tội mà định thưởng anh phùa nữa thì anh cũng ráng cho em vui.
Lụm rộ lên cười ngặt nghẽo: Biết ngay mà, mấy cha lẻo mồm lẻo mép, nói như đưa đò, mặt hiền khô mà con cu thì nhỏng nhỏng, thấy ghê. Dụ ngon, dụ ngọt để đàn bà con gái của tụi tui bùi tai sơ ý là mấy cha đè ra quất.
Tôi thú vị vì lối nói thẳng rẳng của Lụm. Tôi nhìn em gay gắt mà thả ong thả bướm: Hỏi thiệt giờ anh nắc em thêm lần nữa thì em có thấy sướng hun?
Lụm ra vẻ như cô dâu mới về nhà chồng chẻ hoe: Hổng sướng mà để anh đụ. Hỏi mờ ớ cũng gân cổ lên hỏi lãng xẹc. Rôi xí xóa ván bài dang dở, em đòi chia bài chơi ván khác. Em nói đủng đỉnh: Đàn ông hay bắt bí đàn bà, biết rành sáu câu tâm lý tụi tui mà còn móc họng.
Chưa chi em đã tỉ tê: Liệu anh còn đủ sức hun, em bằng lòng cho anh chơi phùa nữa nè. Tôi nháng hồn, chả lẽ nói không mà gồng làm đại thì thú thiệt mí các cụ cái lưng đang rền rên đau dữ.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lụm |
Tác giả | Sịp |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đút tay vào lỗ đít, Sex bú vú, Truyện bóp vú, Truyện móc lồn, Truyện sex mút lồn |
Ngày cập nhật | 04/03/2022 03:33 (GMT+7) |