– Sao, em thấy cách hòa âm của anh có được không em?
– Anh hỏi em à?
– Ừ, trong phòng này chỉ có anh với em, không hỏi em chẳng lẽ anh hỏi bản thân anh sao?
– Vâng, em thấy cách hòa âm của anh thật tuyệt vời, nhưng em thấy… em thấy thiếu mất đi cảm giác táo bạo, hứng thú.
– Ừ!! Em nói đúng đó, nhưng trình diễn kỳ này đa số là những bài hát chậm nên anh không dám bỏ những âm điệu ấy vô được.
– Không đâu anh ạ, nếu được, anh có thêm những âm thanh nổi vào phần điệp khúc, vớI những âm kêu vào phần đầu, thì sẽ hay hơn đó.
– Ðây, em lại đây. Em hòa âm cho anh một bản đi.
Tưởng anh Sơn nói đùa, tôi chỉ cười khì. Nhưng, nhìn vào ánh mắt anh, tôi thấy ẩn lộ tia thành khẩn và trìu mến, tôi bèn chiều ý anh ngồi cạnh anh làm phần hòa âm. Dàn máy hi – fi tuyệt hảo trị giá gần cả trăm ngàn dĩ nhiên rất tối tân và đương nhiên cũng rất khó sử dụng. Cũng may, tôi đã học nghành âm luật nhiều năm, nên chức năng của dàn máy này cũng không khác lắm so với những dàn máy tôi đã sử dụng trước đó. Anh Sơn đưa tôi bản nhạc “Tình đơn côi”. Ðiệu nhạc này tuy không chậm lắm nhưng khá đơn điệu. Tôi nghe đi nghe lại bản đó ba lần, rồi quyết định chuyển cả tông bản nhạc thành điệu giật. Âm thanh ban đầu nghe thật náo loạn và chẳng ra gì cả, nhưng sau tôi sửa đi sửa lại từng khúc một trong bản nhạc, lúc cho nhanh hơn lúc cho chậm lại. Ðộ mười lăm phút sau, tôi hoàn tất phần hòa âm cho bản nhạc. Anh Sơn nghe xong, mỉm cười nhìn tôi nói:
– Rất hay! Bản nhạc tuy mất đi âm điệu trầm và buồn, nhưng bù lại em đã trám nó bằng những âm violin và guitar làm bản nhạc kích thích. Khá lắm, nhưng em cho thêm những nhịp trống vào phần điệp khúc thì sẽ tuyệt hảo.
Tôi và anh Sơn trò chuyện say mê quên cả thời gian, anh Sơn lấy hết những bản nhạc trình diễn hôm đó ra và cùng tôi sửa điệu. Anh Sơn còn chỉ cho tôi những điều lý thú trong âm nhạc. Thật ra, âm nhạc vốn không có một triết lý hay ràng buột nào. Âm nhạc vốn chỉ là những tiếng động được liên nối với nhau và nó được tạo ra như là một công cụ giải trí. Một bản nhạc hay được tạo nên bởi nhiều yếu tố, từ những âm điệu, lời ca, tiếng hát, nhạc đệm phải được phối hợp chặt chẽ và biến hóa uyển chuyển làm thính giả chú ý thì mới gọi là thành công. Công việc hòa âm chính là công việc bao gói những yếu tố ấy. Ngoài những kiến thức cần biết, người hòa âm cần có một tâm tính tế nhị, biết sắp xếp mọi việc và gắn bó những âm thanh trong đời sống mà hòa hợp vào âm nhạc.
Buổi trình diễn hôm ấy, thính giả được hưởng thụ những điệu âm mới do tôi và anh Sơn phối hợp sáng tác. Cuộc trình diễn được thành công rực rỡ. Sau bữa đó, anh Sơn ngỏ lời muốn tôi làm việc trong công ty hòa âm của anh ta. Tôi vui mừng đồng ý.
Cơ sở của anh Sơn là một công ty hòa âm khá nổi tiếng trong nghề. Anh Sơn giới thiệu tôi làm giám đốc của hai bộ phận hòa âm, và sản xuất dĩa. Tiền lương mới của tôi khá cao, đủ sức cho tôi nuôi sống bản thân và Thảo. Tôi mua một căn nhà gần thành phố, vừa tiếp tục những lớp học khóa ban đêm để hoàn tất bằng âm luật gia. Cuộc sống tuy khá bận rộn và tôi rất ít có thời gian gặp nàng. Trừ những ngày cuối tuần, hoặc nghĩ lễ chúng tôi mới có dịp thảnh thơi ngồi trò chuyện với nhau. Tuy vậy, tình cảm chúng tôi không nhạt đi, mà trái lại còn nồng nàng và quyến luyến từng giây từng phút ở bên nhau.
… Bạn đang đọc truyện Khúc hát tình yêu tại nguồn: http://truyendam.org/khuc-hat-tinh-yeu/
Ngày 19/10/01, 7: 30am…
Bà xã Thảo…
Sáng nay anh phải đi làm sớm nên không cùng em ăn sáng và đưa em tới trường được. Xin lỗi bà xã nhé, anh hứa chiều về anh sẽ phụ giặt đồ và nấu cơm chiều nay chịu chưa? À còn nữa, trứng ốp la và xúc xích anh đã chiên sẵn, chỉ việc bỏ microwave một vài phút là ăn được liền.
Thương bà xã nhiều…
Ông xã của em!!
Ngày 19/10/01, 2: 30 pm…
Ông xã quý của tôi ơi…
Trứng ốp la anh làm sao mà khét và đen quá vậy, ăn không ngon chút xíu nào hết. Nhưng hôm nay quý bà xã vui vì ông xã có lòng dậy sớm nấu cho bà xã ăn. Thương… Muah… Nè, em đã nấu sẵn bữa cơm chiều rồi đó. Khi về, anh chỉ việc bắc bếp lên đun 15 phút là ăn được. Bảo đảm là kỳ này anh ăn hết chỗ chê đó nhe…
Thân…
Thảo…
Ngày 19/10/01, 10: 00 pm…
Bà xã ơi…
Em đọc thư này thì anh đã khì khì giấc mộng đẹp rồi. Cảm ơn bà xã nhiều nhé, bữa ăn chiều thật là ngon. Em thật đúng là bà nội trợ giỏI giang. Nè, anh đã giặt hết quần áo và dọn dẹp nhà cửa đâu ra đấy. Em khỏi lo. À còn nữa, anh đã nấu chè đậu xanh đó, em ăn cơm xong múc một chén ăn cho mát người nhe.
Ngủ ngon nhe bà xã…
Ngày 19/10/01 11: 00 pm…
Gửi ông chồng dễ ghét của tôi…
Sao hôm qua anh ngoan thế? Có phải ăn vụng ở ngoài rồi nên về nhà ăn năn không đây? Ấy nhé mà hôm qua, trong lúc ngủ, tôi nghe anh nói mớ nào là chào em Hồng, em Lan… Hứ, nói mớ mà cái giọng nghe ngọt xớt làm sao ấy. Ông xã liệu hồn nhé! Nhỡ mà làm bậy thì nên tự thú bằng không tối nay bà xã này không cho ngủ yên đâu. À, quần áo em đã ủi ngay ngắn rồi đó. Anh ăn mặc chỉnh tề và nhớ đừng xáp vào cô nào đó nhe, chiều về em hửi có mùi phấn son là anh ra khỏi nhà nằm đó nhe!
Bà xã thương của anh…
Ngày 19/10/01 7: 00am…
Ối bà xã ơi…
Bà xã nghi oan cho anh quá, có em là ông xã đâu dám mơ màng đến cô nào nữa. Tên cô Hồng, cô Lan là hai khách hôm qua nhờ anh sản xuất cho họ một số dĩa băng. Hai cô ấy đã trên năm bó, đáng tuổi làm mẹ của ông xã thì ông xã nào dám nghĩ đến, mà bà xã ghen bóng ghen gió không hay chút nào cả. Chiều nay, anh bận việc về trễ phiền bà xã nấu cơm dọn dẹp nhà cửa nhé. Ðừng buồn bà xã nhé, cuối tuần này, anh được nghỉ phép suốt hơn tuần lễ, thế là có dịp chăm lo và “thương” bà xã nhiều hơn nhé! À nè, trên bàn là phần điểm tâm anh mới mua về đó, bảo đảm là bà xã sẽ thích.
Thương, ông xã của em.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Khúc hát tình yêu |
Tác giả | Lạc Hồng Bàng |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Đụ lỗ đít, Sex bú cặc |
Ngày cập nhật | 17/02/2022 03:33 (GMT+7) |