Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv2.cc
Truyện người lớn » Truyện sex ngắn » Hai chị em

Hai chị em

Cậu Dũng – anh ruột của mẹ Lợi – vừa gửi thiệp mời cả gia đình Lợi lên Sài Gòn dự đám cưới cô con gái một của cậu. Lễ cưới tổ chức vào chiều thứ bảy nhưng thứ năm, cả nhà Lợi ( trừ chị Hảo và chị Chi ra ) đã có mặt tại nhà cậu Dũng ở phường 12, Quận I. Mỹ Phượng, tên chị gái thứ ba trong gia đình vợ chồng cậu Dũng, năm nay chị 25 tuổi và chị hiện là một diễn viên múa của vũ đoàn Ánh Sao sau khi tốt nghiệp trường Nghệ thuật Sân khấu – Điện ảnh Sài Gòn được 2 năm nay. Vì là một diễn viên múa, vả lại sống ở Sài Gòn hoa lệ từ nhỏ đến lớn trong một gia đình có của ăn của để cho nên không trách nhan sắc và ngoại hình chị Phượng phải nói là cực kỳ diễm lệ, sắc sảo và rực rỡ. Mái tóc chị phủ xõa ngang vai, uốn xiton sóng lượn ôm lấy khuôn mặt trái xoan tuy nhiều góc cạnh nhưng rất sắc nét. Vầng trán chị cao và cặp mắt chị thật to thật tròn, đen láy, long lanh, sắc lẽm hai hàng mi cong vút như dao cau chắc chắn cứa nát trái tim bất kỳ “loài ong loài bướm”nào. Sống mũi dọc dừa thanh cao của chị nằm giữa cân đối với hai gò má bánh bầu nhô cao hai lưỡng quyền, nhìn thật chẳng khác gì mỹ nhân Đắc Kỷ thời Trụ Vương. Đôi môi chị Phượng tuy nhỏ nhưng dày mọng và mang hình trái tim đều đặn, luôn khoe khoang hai lúm đồng tiền hai bên khóe và hàm răng trắng đều như ngà mỗi khi cười. Vóc dáng, thân hình chị Phượng phải nói là đúng sát với số đo của người mẫu, vừa cao ráo vừa có da có thịt. Hai bờ vai chị đầy đặn, vòng lưng nuột nà mềm mại, hai gò ngực căng tràn sức sống, vòng bụng thóp vào và hai vòng eo thon thả ; hai bờ mông tròn trịa, cặp đùi săn chăc, cặp giò thon dài và hai bàn chân trắng nõn.

Từ trên xuống dưới là những đường nét gợi cảm thật tuyệt vời, thật cân đối hài hòa và tạo nên một tuyệt tác yêu kiều của thiên nhiên, một pho tượng Thần Vệ nữ diễm lệ của tạo hóa. Vì là một diễn viên múa cho nên ngoài nhan sắc và vóc dáng ra, thân thể chị cũng rất là dẽo dai lanh lợi. Chồng chị Phượng tên Hùng, là đồng nghiệp của chị nên anh cũng rất điển trai, hào hoa và phong độ. Tuy vậy, nhược điểm trầm trọng của anh là rất mê đánh bài bất cứ thời gian nào, dù là thâu đêm suốt sáng. Dĩ nhiên, đây không phải là đánh bài ăn chơi mà là thắng thua bằng vốn mỗi tay chơi từ đầu cho đến khi rã sòng ít nhất là 5.000 USD. Chị Phượng vốn chúa ghét “thần bài” nên anh Hùng phải thề sống thề chết là sẽ từ giã 52 lá bài, chị mới đồng ý làm vợ anh nhưng vì máu trong người anh Hùng vốn đã là máu đỏ đen rồi cho nên anh vẫn chứng nào tật nấy và lời thề của anh trước mặt chị Phượng chẳng qua chỉ là gió thoảng mây bay. Anh từng tuyên bố với bạn bè là thà anh bị mất vợ chứ anh không thể nào bỏ đánh bài được. Tuy rằng bây giờ anh ta còn giàu có, vẫn còn tiền riêng để chơi bài chứ chưa đến nỗi phải thụt két nhưng biết đâu sau này sẽ dần dần khánh kiệt đi thì sao? Chị Phượng nghĩ vậy nên mặc dù sắp đến ngày cưới, hai anh chị vẫn còn hục hặc với nhau vì lý do trên và chắc có lẽ do duyên nợ nên lễ cưới giữa anh Hùng và chị Phượng vẫn diễn ra suôn sẽ. Đám cưới của đôi uyên ương tưng bừng tổ chức tại nhà hàng thủy tạ Đầm Sen với 150 bàn tiệc thết đãi các món ăn sang trọng và đầy đủ các nghi thức cưới xin như quay phim, chụp hình, pháo bong bóng, rót rượu lễ, cắt bánh cưới, xe hoa… Đôi tân lang và tân giai nhân thật xứng lứa vừa đôi, lúc nào cũng đều nở nụ cười hạnh phúc trên môi rộn ràng và háo hức lời chúc mừng tốt đẹp nhất của hàng trăm thực khách lẫn trong tiếng reo hò “một hai ba vô!”.

Đôi vợ chồng son trẻ cũng như toàn bộ quan khách dĩ nhiên không thể nào ngờ được rằng sóng gió sẽ nổi lên vào tối nay, đêm động phòng hoa chúc của hai vợ chồng vì cái thói mê bài bạc của anh Hùng và người vô tình thay anh vào làm cái việc động phòng với chị Phượng chẳng ai xa lạ, đó chính là Lợi – người em cô cậu của chị Phượng. Số là khi cùng chị Phượng đến từng bàn để mời quan khách, bạn bè thì anh Hùng nhận được ám hiệu là “Có chiến đấu hay không ? Thời gian và địa điểm như cũ”. Rất tinh mắt và tinh ý, anh Hùng nhận được ngay thông điệp đó và khi vừa kết thúc tiệc cưới thì quay tới quay lui, chớp mắt chị Phượng đã không thấy vị hôn phu của chị đâu nữa. Cũng may là họ hàng hai bên đã về gần hết với lại họ tưởng là do bị mệt nên anh Hùng về nhà trước nên chẳng ai thèm để ý ( cậu Dũng bỏ tiền ra mua sẵn cho hai vợ chồng chị Phượng một căn hộ một lầu ở đường Bình Thới, Quận 11 được hơn một tháng nay). Lợi theo bố mẹ và các chị về nhà cậu Dũng nghỉ ngơi thoải mái để chuẩn bị ngày mai trở về Bà Rịa. Đến khoảng 6 giờ, trong lúc mợ Dũng lo dọn cơm tối thì chị Phượng đến nhà bố mẹ bằng xe máy và lấy lý do là trước giờ Lợi chưa lần nào lên Sài Gòn nên chị xin bố mẹ Lợi cho Lợi qua quận 11 chơi với hai vợ chồng chị một đêm rồi sáng mai sẽ về sớm. Dĩ nhiên là bố mẹ Lợi ưng thuận ngay và tức tốc, Lợi bị chị Phượng bắt làm tài xế chở chị đi ngay. Lý do trên chị Phượng dùng để “bắt cóc” Lợi chẳng qua chỉ là thứ yếu chứ lý do chính yếu là chị muốn nhờ Lợi chở chị đi kiếm anh Hùng mà chị không dám nói ra vì sợ bố mẹ la. Trên đường đi, chị Phượng cũng đã nói rõ thêm cho Lợi hiểu. Đầu tiên, chị Phượng dắt Lợi vào nhà hàng cơm niêu ở quận 3 và gọi nhiều món ngon ra rồi hai chị em cùng nhau ăn uống thật thoải mái và dễ chịu.

– Nè chị Phượng, lát nữa đi kiếm anh Hùng nhưng chị có địa chỉ nào không ? Chứ nếu không thì biết đường đâu mà tìm? Lợi vừa ăn vừa hỏi.

– Em đừng lo! Chị có đến mười cái địa chỉ lận. Mệt như vậy đó nên chị mới kéo em đi theo phụ chị đây. Em ráng giúp giùm chị nghe!

– Được chị cho ăn ngon thế này, chả nhẽ em lại không giúp chị?

– Chị biết mà! Thế mới là em của chị chứ. Em yên chí đi, dù có tìm được ảnh hay không thì chị cũng phải hậu tạ em mà.

– Thôi đi chị ơi, làm như to tát quá đi nên chị phải hậu tạ à ? À mà chị ơi, em không hiểu anh Hùng nghĩ như thế nào vậy ta? Dường như ảnh chả biết sợ là gì cả! Chị ơi, giả sử không tìm được ảnh thì chị tính sao ?

– Không tìm được à ? Thì về ngủ chứ sao? Em này thiệt, vậy mà cũng nói cho được.

Sau khi ăn uống xong, Lợi nổ máy chiếc xe Cúp 81 của chị Phượng rồi chở chị lên đường. Lúc này cũng đã 7 giờ, hai chị em từ Quận 1 chạy xuống Quận 3, Quận 4 ; qua tận Quận 5, 10, 11 và khi xuống đến Bình Thạnh, đồng hồ chỉ đúng 9 giờ thì chị Phượng mới tìm ra được “tân lang” của chị tại nhà một người bạn trong một con hẽm. Chẳng cần biết là anh Hùng thua hay thắng, chị Phượng một hai là anh phải về nhà ngay bây giờ. Anh Hùng cũng đâu phải là tay sợ vợ cho nên anh ta thẳng thừng bảo chị Phượng ra xe Lợi chở về chứ không thể nào ở đây mà trù anh được và anh hứa chắc là sáng mai anh sẽ về. Hai vợ chồng đôi co, lời qua tiếng lại khoảng 15’ phút sau, thấy không thể nào lay chuyển được tay “thần bài” này nữa, chị Phượng tím mặt tím mày vì giận dữ, đành bảo Lợi quay xe trở về nhà. Trên đường về, ngang qua một quán café, chị bảo :

– Này em, chị mệt quá, mình vào quán uống nước đi!

Hai chị em vào quán, ngồi nơi cái bàn gần cổng vào. Chị Phượng gọi cam vắt, còn Lợi thì lúc nào cũng là café đá. Do đèn trong quán không quá tối nên để ý, Lợi thấy nét mặt chị Phượng đã bình thường trở lại, không còn tức giận như lúc nãy nữa. Chị Phượng bỗng nhìn Lợi cười cười và hỏi :

– Sao em lại uống café vào buổi tối? Bộ không sợ mất ngủ sao?

– Dạ, không sao đâu. Tại em uống quen rồi!

– Em không sợ ghiền café giống y như là ông Hùng nhà chị ghiền bài à ? Chị Phượng cười thích thú.

Bất chợt, chị bỗng lặng yên lắng nghe bản nhạc phát ra từ hệ thống dàn máy Akai và loa của quán.

– Này Lợi, em biết bài hát này không? Chị Phượng khẽ hát theo nho nhỏ rồi hỏi Lợi.

Bài hát nào chứ bài hát này thì quả là rất quen thuộc với Lợi vì nó hay xuống nhà thằng An ở Long Toàn học đàn và thằng An vẫn thường vừa đàn vừa hát bài này cho Lợi nghe. Đây là bài Besame Moucho, một bản nhạc trẻ của nước Ý.

– Em biết bài này, chị Phượng!

– Vậy em có biết hát không? Chị thích bài này lắm!

– Hát thì em bó tay rồi. Còn chị, chị biết không vậy ?

– Chị cũng chả biết nhung mà chị biết nhảy. Chút nữa về nhà, chị mở bài này lên nhảy cho em xem rồi chị sẽ tập cho em nhảy.

Thấy chị Phượng bình thường, vui vẻ như là trong tâm chẳng hề vướng bận điều gì cả ; Lợi toan bắt chuyện nói với chị về anh Hùng – chồng chị nhưng nghĩ lại rồi lại thôi. Đến 10 giờ, hai chị em mới chạy xe về nhà tại Quận 11 ; chị Phượng mở khóa cửa đi trước vào nhà, còn Lợi đi sau dắt xe vào dựng ở phòng khách. Chị lên lầu, vào phòng ngủ thay quần áo. Lợi ra nhà sau, múc nước rửa mặt mũi chân tay rồi trở lên phòng khách. Nó nhìn tới nhìn lui thì thấy ngoài gian lầu ra thì thấy tầng trệt không có chiếc giường nào để ngủ cả, ngoại trừ là trãi chiếu dưới đất hay là nằm dài trên ghế salon. Lợi cởi áo chemise và quần tây mắc lên mắc áo gắn trên tường và chỉ còn mặc áo thun ngắn tay xanh dương và quần đùi kaki vàng sẫm. Nghe văng vẳng giai điệu nhẹ nhàng du dương của bản nhạc Besame Moucho từ trên lầu vẳng xuống, Lợi cảm thấy người chị cô cậu của mình thật khó hiểu vì chồng thì đi đánh bài thâu đêm suốt sáng còn vợ thì ở nhà mở nhạc nghe thật là sung sướng? Dĩ nhiên, chính và vậy và do mới có 16 tuổi đầu nên Lợi không tài nào hiểu được là cõi lòng chị Phượng đang tan nát vì tính tình ngang ngược ương bướng của anh Hùng – chồng chị. Trên thế gian này, dám hỏi rằng có người con gái nào đã lấy chồng rồi mà đêm động phòng hoa chúc lại cô độc đơn hình lẽ bóng như chị Phượng đây chăng? Có thể nhại lại một câu thơ của nhân gian như vầy : “Người ta đi biển có đôi ; Ai như chị Phượng lẻ loi một mình”.

– Lợi, em làm gì ở dưới vậy ? Lên đây chơi với chị một chút đi! – Giọng chị Phượng từ trên lầu vọng xuống.

Lợi chậm rãi theo cầu thang đi lên lầu ; đến hết 12 bậc thang là nó đã đứng ngay trước cửa phòng ngủ của người chị họ hắt ra ngoài ánh sáng chói chang của ngọn đèn neon. Đây là một căn phòng diện tích khoảng 12 m2, không có vật dụng gì nhiều ngoại trừ một cái tủ bằng nhôm màu hồng và trên 3 m2 nền gạch bông lót sàn đặt một tấm đệm dày 1,5 tấc trãi drap màu xanh dương rất đẹp mắt. Giống như ở những căn hộ khác ở Sài Gòn, do thường không có muỗi nên chị Phượng cũng không có cột mùng ; trên đệm chỉ sắp xếp gối nằm, gối ôm, mền đắp và vài con chó bông, gấu bông. Trên tường, bên cạnh hộp công tắc cầu dao là một cái quạt điện hiệu Asia được gắn chặt vào vách, quay tới quay lui tạo gió mát mẻ vô cùng.

– Chị ơi, nhà có chiếu mền gì không đặng em trãi chổ ngủ dưới phòng khách?

– Ngủ nghê gì giờ này hổng biết. Ở đây tập nhảy với chị rồi chút nữa, chị đi kiếm chổ cho mà ngủ.

Lợi để ý thấy chị Phượng thật tự nhiên và thoải mái trong cách ăn mặc, chắc là chị đã quen như thế này từ lúc nhỏ ; chị gọn gàng trong một cái áo thun sát nách màu hồng và một cái quần short cắt lại từ một cái quần tây ngắn củn cởn đến nửa đùi. Chị đến bên máy casette để ở bên cạnh đầu tấm đệm, mở lại bản nhạc Besame Moucho rồi chị bắt đầu nhún nhảy theo giai điệu bài tình ca trẻ. Vì là diễn viên múa cho nên Lợi không thể không thừa nhận chị nhảy không những rất giỏi mà còn rất đẹp, mềm dẽo, thướt tha vô cùng, thật chẳng khác gì Hằng Nga múa khúc nghê thường. Bất chợt, chị Phượng kéo tay Lợi và nói :

– Nè, ra chị tập nhảy cho!

– Thôi đi chị ơi, ai đời tập nhảy mà lại mặc áo thun với quần đùi thế này?

– Chị em mình đang ở nhà cơ mà! Em làm như là có cả ngàn người đang nhìn ngó mình vậy!

Nghe chị Phượng nói, Lợi mới sực nhớ ra là nó ngốc thật nhưng dù sao đi nữa, nó vẫn cảm thấy ngại ngùng như thế nào ấy ; có lẽ là do cách ăn mặc của chị Phượng quá sốc chăng ? Sợ chị buồn càng buồn hơn, nó yên lặng làm theo chỉ dẫn của cô diễn viên múa ; đặt tay trái lên vai chị và tay phải ôm lấy vòng eo chị, trong khi đó thì chị Phượng cũng đã làm mẫu trước cho nó. Mặc dù đây là lần đầu tiên Lợi tập nhảy đầm nhưng nó nhận thấy chị Phượng chỉ cho nó điệu nhảy Rumba này khá dễ dàng. Mới đầu, chưa quen nên bước chân nó còn ngượng ngùng nhưng chỉ 5 phút sau thì bước nhảy 12 – 345 của nó bắt đầu linh lợi, khéo léo hơn và ăn khớp với bước nhảy của chị. Hai chị em vui vẻ, dìu nhau trong vòng tay và lướt đi qua lướt đi lại trên nền gạch bông.

– Nè, chị vui quá đi! Vậy em ở lại ngủ với chị luôn nghe. Hồi nãy, chị chỉ nói chơi thôi, chứ nhà chẳng còn chiếu mền đâu.

– Chết, không được đâu chị! Vậy để em xuống ngủ nơi salon phòng khách cũng được. Ngộ nhỡ lát nữa anh Hùng về thì sao?

– Thôi đi cho chị xin! Ông tướng ấy mà về thì chị đi đầu xuống đất ngay. Đến tối mai chưa chắc đã về chưa nữa là.

Mãi liến thoắng nói nên khi bước nhảy lùi lại, do không để ý phía sau là tấm đệm nên chị Phượng bị vướng chân, ngã ngữa người xuống đệm đồng thời kéo Lợi theo té úp lên người chị. Bất thình lình, khi còn chưa hiểu được chuyện gì xảy ra thì nó đã nhận ra nó đang nằm trên tấm thân chị Phượng nõn nà, mềm mại như bông và nếu ở hoàn cảnh khác, chắc là có “chuyện lớn” xảy ra rồi … Lợi hoảng hồn, cuống quýt, vội vã ngồi dậy rồi đỡ chị lên.

– Em xin lỗi chị, em không cố ý đâu!

– Chị biết rồi. Do chị bất cẩn mà! Nhưng nếu em có cố ý đi nữa thì cũng đâu có sao, phải không em? – Giọng chị Phượng nữa đùa nữa thiệt.

Bất chợt, hai chị em yên lặng, không ai nói với ai lời nào cả, dường như cả hai đều đang thả hồn với những suy nghĩ mông lung vớ vẩn. Hai ánh mắt chợt bắt gặp nhau rồi như có một ma lực vô hình nào đó khiến hai chị em phải nhìn xoáy vào nhau. Thú thật là lúc này, Lợi không thể nào kiềm chế được xúc cảm trước nhan sắc tuyệt mỹ của người chị bà con cô cậu và bất chấp tội lỗi loạn luân, nó khẽ xích người ngồi sát vào người chị Phượng rồi hôn nhẹ lên mái tóc uốn lọn xiton óng ả, mượt mà của chị. Chị Phượng không phản ứng chi cả, người chị khẽ rung lên. Vốn là con nhà có ăn có học nên chị Phượng nhận biết được việc làm của thằng em họ là không nên ; chị vẫn tỉnh táo, bình thường chứ chị không lầm lẫn Lợi thành anh Hùng – chồng chị. Dù sao đi nữa, dù muốn dù không, trong đêm động phòng hoa chúc cô đơn vắng lặng thế này, phải nói hành vi của Lợi làm cho chị cảm thấy hạnh phúc, sung sướng và cõi lòng chị đang giá băng lạnh lẽo bỗng được sưởi ấm bởi mặt trời tình ái. Đôi mắt diễm lệ của chị khẽ nhắm lại khi Lợi hôn lần xuống trán, xuống mang tai chị. Chị thật chả hiểu vì sao hai cánh tay chị lại lần lên ôm nhẹ lấy hai bờ vai thằng em. Khi ấy, Lợi mới thực sự cảm thấy an tâm, thoải mái và vòng tay nó đáp lại chị, lần xuống siết ôm lấy vòng lưng chị mểm mại, êm ái. Chị Phượng rất tự nhiên hôn trả lại vào trán, vào má Lợi ; còn Lợi thì dần dần hôn như mưa như gió lên khắp khuôn mặt xinh đẹp, khả ái của chị. Thân thể hai chị em càng lúc càng sát vào nhau trong vòng tay, hơi thở hai chị em càng hổn hển, dồn dập, mệt mỏi hơn.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Thông tin truyện
Tên truyện Hai chị em
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex ngắn
Phân loại Truyện loạn luân
Ngày cập nhật 23/11/2017 02:49 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Cô giáo Thuận - Tác giả Vi Tiểu Nhân
Cô Giáo Thuận khoảng trên 30. Tóc dài mắt to mủi thanh môi đỏ, người nẫy nỡ da trắng, nhưng ăn mặc lúc nào rất kín đáo nên khó nhận. Cô dạy trung học Việt Nam nhưng theo chồng qua Mỹ chỉ làm phụ giáo. Cái nghiệp lúc nào bắt cô cũng phải nghiêm trang. Cô trang điểm vừa phải nhã nhặn. Đi ra đường ngoài giờ dạy lúc nào cũng có chồng cô bên cạnh, ông cũng từng làm làm giảng sư đại học, nhưng vì không hợp với đường lối chánh phủ nên ông tìm cách qua Mỹ theo diện đoàn tụ gia đình anh em. Tên ông là Tính, người ta thường gọi ông giáo Tính. Nhưng qua Mỹ thời gian ông bị đứt gân máu nên một bên hoàn toàn bại xụi phải ngồi xe lăn, từ đó không thấy ông xuất hiện nữa. Cô Thuận càng ngày càng ít tiếp xúc mọi người ngoài giờ đi dạy phụ giáo. Tôi qua Mỹ theo diện HO của Bố, vì chưa 18 nên phải ghi tên vào trường trung học(Ở Mỹ dưới 18 phải đi học, vì học không trả tiền, nên gọi là ép buộc học...
Phân loại: Truyện sex ngắn Đụ cô giáo Đụ tập thể Truyện của kiều bào
Hai mẹ con
Con Linh bước vô phòng xong là xô mạnh cánh cửa đống xầm lại, nó muốn biểu lộ sự bực bội, khó chụi trong lòng cho bà Hạnh biết, nhưng hình như lúc này mẹ nó không quan tâm đến, đêm ngày bà cứ mãi lo xà nẹo với ông Hùng, Boyfriend của bà. Con Linh nằm úp mặt xuống giường, hình như nó không muốn nghe, muốn thấy cái cảnh bà Hạnh õng ẹo đú đởn với ông Hùng ngoài phòng khách. Trong lòng con Linh, lúc nào nó cũng nhớ đến ba của nó, cho nên bất cư người đàn ông nào đế với ý định ve vãn, tán tỉnh mẹ nó là nó đều ghét. Con Linh càng nhìn cái mặt nham nhở, khả ố của ông Hùng, lúc nào cũng ăn diện theo kiểu “mày râu nhẵn nhụi, áo quần bảnh bao” thì nó càng nhớ thương ba nó, nó nhớ rõ cái ngày hai mẹ con nó ngồi trên xe đò ở bến xe lục tỉnh, ba nó đứng xớ rớ nhìn nó mà mắt rưng rưng như muốn khóc. Năm đó nó được sáu tuổi và mẹ nó vừa tròn hăm lăm, ba mẹ...
Phân loại: Truyện sex ngắn Đụ máy bay Sex bú vú Truyện của kiều bào
Anh em hết tình - Tác giả Nguyên An - Tác giả Nguyễn An Lành
Nhà tôi chỉ có hai anh em trai nên chúng tôi rất quen tính nết nhau và nhường nhịn nhau. Như có lần đã kể trong truyện Anh em hợp tính, anh em tôi đi đâu cũng có nhau. Và anh Hai đã rộng tay cho tôi ngủ chung và đụ chị dâu khi muốn. Có chị Hai tôi quên luôn chuyện cua gái, lấy vợ và tiếp tục vui chơi với anh. Tính tình tôi hơi nhút nhát mà anh tôi thì thích vui và ham của lạ nên tôi trở thành đồng lõa dễ dàng, mà đụ sướng nhìn sướng thì thử hỏi mấy ai lại không thích nhỉ? Một thời gian qua, anh em tôi khám phá thêm khoái lạc đút hậu môn nhân một hôm đi tắm sauna. Bữa đó sauna của khách sạn thuộc loại mixed, nơi lịch sự dĩ nhiên ai cũng phải giữ khăn choàng phía dưới, phụ nữ thì choàng từ ngực. Nhưng một lúc có một cặp hôn hít rồi rờ lồn và cặc nhau, khăn choàng bỏ sang một bên. Hai cặp khác bắt chước, trong khi bốn gã đàn ông còn lại trong đó có anh em tôi, đi...
Phân loại: Truyện sex ngắn Cho người khác địt vợ Chồng địt vợ Con gái nứng lồn thủ dâm Đụ chị dâu Đụ lỗ đít Đụ máy bay Phá trinh lỗ đít Truyện bóp vú Truyện của kiều bào Truyện liếm lồn Truyện loạn luân Truyện mút cặc Truyện sex vần A

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi