Nó nép vào bên cửa, dõi xem. Phòng cậu mợ quây kiếng xung quanh nên nhìn đâu cũng thấy mợ lui cui vật cậu. Chỗ thì mợ ngồi nghiêng, chỗ thì mợ đối diện trực tiếp, song dù ở vị trí nào thì cái miệng mợ cũng không rời khỏi con cu của cậu.
Thằng Đực thấy lạ. Đây là lần đầu nó thấy đàn bà bú cặc chồng, hèn chi các cụ mắng con gái hay riếc: Mày bú cặc nó nên lú lẫn hết trơn. Nó thương mợ nó quá, lình xình quay quắt nghĩ sao mợ hổng kêu nó vô thay để bú cho mãn nguyện.
Vậy mà đã hết đâu. Mợ đánh vật với con cu chán chê mê mải vẫn không xơ múi gì nên mợ có vẻ bực. Nó nghe mợ càm ràm: Uống đéo gì mà cặc hết cứng nổi. Rồi thì, mợ bức bối ngồi xạng chưn qua phía háng cậu. Mợ trật ống quần ngủ ngắn của mợ, chùi đầu con cu cậu lên hai mu bướm của mợ, vê tròn tròn như người ta dùng cọ quết sơn vậy.
Nó tá hỏa nghe cái nóng chạy rần rần. Hình trong gương soi mợ hì hục banh rộng giò cố nhét con cu cậu vô cái lỗ đen ngòm mà không được. Thằng Đực xốn con mắt tựa có ai lấy nắm kim đâm chích vô nhoi nhói. Nó nén giữ để khỏi bật tiếng kêu vì nó vừa thấy cái sẹo dính lùm xùm ở háng mợ cũng to ra phết.
Lúc mợ banh cẳng banh giò, cái lỗ ló ra đỏ hỏn như miệng con trai, mợ vùi ào ào cái đầu con cu cậu vô cục thịt nhô ra mà quẹt, rồi hích người lui tới. Nó tối tăm mày mặt, loạng choạng đứng liêu xiêu, va phải vào cái ghế kêu cái ảng.
Mợ giật mình hỏi vọng ra: Đứa nào ở ngoài đó. Thằng Đực ngọng, ấm a ấm ớ nói không nên lời…
Thằng Đực điếng hồn, quính quáng, cha bà cái ghế, mày mù à, không tránh để ông va phải. Thế nhưng mồm miệng nó nhanh nhẩu, nên liếng loắng trả lời ngay: Con đây mợ ! Bà chủ lại gắt: Thế mày mò lên đây làm gì. Thằng bé lại vâng dạ: Con lên thăm dò xem cậu có ổn không ?
Mợ chủ xem ra thằng bé có nghĩa nên hỏi rổn rảng: Chớ mày lên từ bao giờ. Nó lùi xùi: Dạ, con vừa lên, va phải cái ghế gây ồn ào, con xin lỗi. Nó nghe loáng thoáng mợ chủ hỏi: Thế mày có thấy gì lạ không ?
Nó định bụng bảo: Lạ quá đi chứ, ai đời con trai, con he mà mọc lông ở giữa háng đàn bà, nhưng nó vội chặn lời kịp. Nó ú ớ: Dạ, mới toanh toành toành, con mà có thấy gì xin cho con chết không kịp ngáp.
Mợ chủ chẳng hiểu đầu đuôi tai nheo tại sao thằng Đực thề bồi văng mạng, nhưng vẫn khen: Thế thì tốt. Thôi quay về ngủ đi, con. Cậu mày ngáo sâu rồi, việc gì đã có mợ. Thằng Đực lừ đừ, nào đã chịu đi, nó lụng bụng nói: Con ngủ không được.
Mợ chủ hỏi dồn: Sao thế, sao thế ! Thằng Đực xậm xựt, nó mà biết vì sao, chết liền. Thế nhưng nó buột miệng nói lại đâm hay: Tại con cứ nhắm mắt là mơ thấy lung tung. Mợ ngẫm có vẻ hay hay, bắt chuyện: Mày thấy những gì mà gọi lung tung.
Thằng Đực cố rặn cho ra những hình ảnh bóng bảy để mợ nó khỏi mắng: Con thấy sò, hến, ốc nhồi, sò lông, lại cả bong bóng, bưởi bòng, lê lựu, ôi thôi nó dồn con, chóng mày, chóng mặt.
Mợ chủ léng phéng: Con nít mà vớ vẩn, chưa bị bóng đè là may đấy. Bớt tưởng tượng đi, kẻo rộc người có mà chết sớm. Rồi mợ dặn nó: Mày khép hờ cửa phòng lại cho mợ, rồi ra nằm ở cái ghế đêm kia, đèn sáng và gần gụi tao, chắc đỡ mơ tầm xàm.
Thằng Đực sướng trong lòng. Nó vâng dạ liên chi hồ điệp, rồi vội kéo cánh cửa, vẫn cố để chừa đủ để từ chỗ nằm nò nhìn phốc vào, vần kiểm soát được mợ trong phòng. Nó vừa ghé lưng xuống đã thấy mợ chủ giơ hai tay lên đầu kéo áo ngủ ra.
Thế này thì nó ngủ đếch gì được. Mắt nó dán lên, những tấm gương soi đủ ba bề bốn bên hình ảnh mợ nó. Chỗ này là cặp vú nhìn ngang, chỗ kia là cặp vú nhìn thẳng, chỗ nọ là rẻo lưng dẻo ong, chỗ tê là ngực mợ nở bùng như cánh quạ. Nó bỏ qua những ảnh không cần thiết mà chỉ nhìn trộm chỗ hai vú mợ tung tăng.
Chèn ơi ! Vú chi mà đây đặn, trọng lượng nặng như thế. Núm toe ra, trông lùm lụm như hạt đỗ rắc trên nia. Cái quầng như vồng sa tanh bóng là bóng lượt, lại lăn tăn những hạt đáng yêu. Mợ chủ đang nhìn xuống, hai tay nâng cặp vú, như cố đưa lên cao sát mũi hít ngửi mùi.
Những ngón tay mợ di di quanh cái vú, mơn mơn lên chỗ viền quầng, như phù thủy ếm bùa chi vô đó. Mợ còn lòn tay bợ ở dưới làm hai vú tâng lên và lắc nhẹ rung rung, ra cái điều thích thú. Cha mẹ ơi ! Sao mà có người trêu chọc nó ác vậy. Nó chỉ chực nhẩy bổ vào bóp tịt lấy hai vú mợ mà nghe cái mát, cái êm, cái mềm nó thoăn thoắt chạy nơi da.
Thằng Đực đâm cáu, hết còn nương nhẹ lời xỉ vả cậu. Nó lầm thầm: Mẹ cha thằng ngu, mày đéo làm cho con vợ mày vui, thế nào cũng có ngày mày bị mọc sừng, con ạ. Chưa gì con cu nó gật ùng ùng, lảo đảo như người say rượu.
Mợ chủ chả biết có hay tỏ gì không mà cứ nặn nọt mãi hai cái vú tầy hây. Thằng Đực muốn nhức mắt và miệng mồm đắng ngắt. Như phản xạ, nó thè dài cái lưỡi ra rà rà theo, mợ chủ vuốt ve cái vú tới đâu, nó lần tới đó.
Phải chăng có thứ giác quan thứ sáu trên cõi đời này, vì bỗng dưng nó thấy mợ chủ rùng mình và liếc nhìn quanh như sợ có ai bắt gặp. Thế rồi mợ thụp ngồi xuống, lấm lét nhìn chồng và đưa cái đầu vú lướt rà trên miệng cậu. Hay nhỉ ! Say thì say mà cái miệng cũng chóp chép được, cho dù chỉ bập bập bên ngoài.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Đụ nát lỗ lồn mợ chủ |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ máy bay, Đụ với chủ nhà |
Ngày cập nhật | 16/01/2018 09:04 (GMT+7) |