Bà Thầu Phán xoải tay hai bên bồn tắm, nằm dài nghe từng lổ chân lông nở rộng theo làn hơi nước nóng. Bà có thói quen ngâm mình mỗi chiều cho thoải mái sau một ngày bươn chải với đời. Giọng Fransoise Hardy phát ra từ chiếc máy hát ru hồn bà về chuổi ngày xa xưa, những ngày tháng vô tư dịu ngọt nhất cuộc đời bà. Vuốt nhẹ đùi, bà đưa tay vào vùng tam giác nhỏ, trải qua bao trận tình cuồng nhiệt, con “vọp” nhỏ này cũng vẫn như xưa. Bà mỉm cười khi nhớ lại cái biệt hiệu mà bọn đàn ông đặt cho bà…
… Bạn đang đọc truyện Đời cô Sương tại nguồn: http://truyendam.org/doi-co-suong/
Con Sương vạch nhẹ tàn cây, nói nhỏ:
– Đó, mày tin tao chưa.
Thằng Đàng chăm chú nhìn, không trả lời. Trong lùm cây trước mặt Thầy giáo Chương và cô út con Sương đang ôm nhau xà nẹo, nó thấy Thầy Chương một tay ôm eo, còn tay kia thọc vào trong áo cô út, còn hai cái miệng chạm nhau khít rịt.
– Thằng Tửng nói cái này là “nút lưỡi” đó. Lát nữa mày thấy Thầy Chương oánh cô út tao chí tử luôn, họ ạch đụi vui lắm mày.
– Sao mày biết.
– Xí, tao rình coi hoài thôi. Lần đầu tao thấy cô út khóc nức nở, Thầy Chương năn nỉ lâu lắm, còn bây giờ cô tao không khóc nữa, chỉ có rên hừ hự thôi.
Lúc này cuộc chiến ngoài kia đang hồi gây cấn, thằng Đàng thấy Thầy Chương một tay giở cao cẳng cô út, tay kia cầm “ống đái ” của mình đút vào “lổ đái ” của cô út, rút ra rút vô.
– Mày có lông như Thầy Chương chưa vậy, cho tao coi chút đi.
– Có vài cọng thôi, hổng biết chừng nào mới nhiều như ổng được.
Tuột cái quần sà – loỏng xuống, thằng Đàng chỉ vài cọng lông mọc lưa thưa xung quanh con cu.
– Mới nhiêu đây thôi.
– Ý, sao mày không có cái đầu tròn tròn như Thầy Chương vậy.
– Tao cũng không biết nữa, chắc lớn mới có.
Tụi nó đều mồ côi cha mẹ vì chiến tranh, sống với ông bà ở cái làng hẻo lánh này, có ai đâu mà chỉ dẫn chúng về những đổi thay của cơ thể ở độ tuổi dậy thì. Ở tuổi 16, chúng còn quá ngây thơ mộc mạc, chưa biết chút gì về tình trai gái, chỉ rình mò tự tìm hiểu mà thôi.
– Còn mày, có mấy cọng lông rồi.
– Tao chưa có cọng nào hết.
– Mày nói dóc, đưa tao coi.
Con Sương đỏ mặt nhưng cũng tuột quần xuống, rồi đứng sượng trân mặc cho thằng bạn xâm soi chỗ kín của mình. Cái lồn của nó thực sự chưa có cọng lông nào hết, nó láng o như hai múi dừa nước vậy đó. Thằng Đàng vạch hai mép ra nhìn, rồi nói:
– Ở trong nó đỏ au, nhưng lợt hơn con sò huyết nhiều, còn cái này giống cái mồng trích con gà của tao quá.
Mải miết xâm soi, nó đâu để ý con bạn lúc này hơi thở nhanh hơn, hai mắt nhắm nghiền lại, đôi má đỏ bừng như xôi gấc. Một cảm giác buồn buồn khó tả lan rộng từ “lổ đái” đến toàn thân, thằng Đàng càng xâm xoi cảm giác mỗi lúc một lan nhanh. Con Sương bất chợt khép chân lại, kéo tay thằng bạn ra, quay đầu về hướng đôi tình nhân. Lúc này cô út nó nằm phía dưới, vòng chân quấn quanh cái đít trồi lên thụt xuống của thầy Chương, mắt nhắm nghiền xoải tay rên hừ hự như gõ nhịp theo từng cái nắc.
– Họ làm vậy lâu không mậy?
– Cũng gần xong rồi, thôi tụi mình về đi, coi chừng ổng bả nhìn thấy.
Tại sao hôm nay nó thấy thương thằng bạn quá, nó muốn thằng bạn mò mẫm chỗ kín như lúc nảy mà không biết làm sao mở miệng. Nó muốn được ve vuốt như cô út, nó muốn…
… Bạn đang đọc truyện Đời cô Sương tại nguồn: http://truyendam.org/doi-co-suong/
Ấm ức trong lòng, bực mình thằng Đạt, con Sương lầm lũi trở về nhà ngoại, nó quẹo vào bếp kiếm con Tư nói chuyện cho đỡ buồn. Vừa định mở miệng gọi, nó nghe tiếng con Tư rù rì với ai đó, nhón gót bước nhẹ lại, vạch lá nhìn vào trong bếp. Nó thấy chú Bảy tá điền của bà Ngoại một tay vịn đít, một tay cầm con cặc lê dài lên xuống giữa hai kẻ chân con Tư. Con Tư đầu gối trên hai tay, dựa lên thành bếp, miệng rên ư ử. Qua ánh sáng lờ mờ trong bếp, nó thấy cái lồn con Tư lông lá mọc đầy chứ không láng bóng như của nó, ngày mai nhất định nó phải hỏi con Tư cho ra lẽ. Như đã tới lúc, con Tư thò tay ra phía sau nắm con cặc của chú Bảy đút vào trong, nó thấy chú nắc mạnh đẩy cả người con Tư vào thành bếp, rồi hai tay nắm hông chú chậm rãi nắc từng cái một.
… Bạn đang đọc truyện Đời cô Sương tại nguồn: http://truyendam.org/doi-co-suong/
Cắm xong hàng lưỡi câu, chú Bảy và Sương mang nốp tới ụ rơm nằm nghỉ. Phải năn nỉ ỉ ôi Sương mới xin được phép Ngoại cho nó theo chú Bảy cấm câu đêm, nó muốn hỏi chú Bảy tại sao con Tư cùng tuổi nó lại có lông, còn nó không có một cọng vấn thuốc rê nữa. Nó muốn rủ thằng Đàng chơi trò chơi của cô út với thầy Chương, nhưng trong cái đầu hồn nhiên mộc mạc nó cũng biết cả hai không biết gì hết làm sao chơi chung được, nó định nhờ chú Bảy chỉ dạy rồi mới rủ thằng Đàng. Chú Bảy thương nó lắm, Sương biết nó đòi gì chú Bảy cũng chiều theo, vả lại, nó biết chuyện chú với con Tư, mình hăm mét Ngoại chắc chú ấy sợ mà chiều theo ý muốn của mình.
Làm vài ngụm đế, nằm gối đầu trên hai tay ngắm trăng sao, nghe tiếng ểnh ương kêu từng chập, chú Bảy miên man nghỉ tới con Tư. Con gái mới lớn tò mò mới dẫn đến tình ý, nó thấy mình dạy cô út bú cặc rồi hăm mét nên chú phải theo ý nó. Sang năm chắc chú xin bà chủ ra riêng rồi cưới con Tư, mình cũng đến tuổi rồi. Ngày nào nó cũng tò vè theo mình, không cưới sớm nó có thai là chết, con nhỏ gì mà thèm đụ quá mạng. Tiếng con Sương hỏi nhỏ làm tắt dòng suy nghĩ của chú:
– Chú Bảy trong quần của chú có con gì đang cử động kìa.
Chưa kịp trả lời, con Sương lết tới bên cạnh, thò tay nắm chặt “con gì nhúc nhích” của chú, bóp mạnh định kéo ra.
– Ý, nó cứng ngắc và bám chặt cứng chú ơi.
– Bậy bậy, có con gì đâu, cô bỏ nó ra đi.
– Hổng được đâu, con bỏ ra nó cắn chú? Chết, chắc là con chuột, để cháu bắt nó ra.
Miệng nói tay làm, nó thò tay trái vào quần chú, nắm chặt gốc rồi mới bỏ tay phải ra kéo quần chú xuống.
– Ý, hổng phải con chuột, cục thịt dư của chú, mà sao nó cứng ngắc vậy.
Ngồi nhổm dậy, chú kéo bàn tay con Sương ra, nhỏng đít kéo quần, ngượng ngập:
– Hổng phải, cái “ống đái” của chú mà.
– Ngộ quá ta, nó cứng ngắc hà, cho cháu coi một chút đi.
– Bậy nà, con nít biết gì.
– Hứ, con bằng tuổi con Tư chứ bộ, hôm qua con thấy chú với nó… ở trong bếp nè.
Chú Bảy giật mình, ấp úng. Con Sương nói tiếp:
– Con không méc Ngoại đâu, nhưng chú phải chỉ con cái này.
– Cái gì?
Sương tuột quần xuống, đưa tay chỉ vào hạ thể, nói:
– Sao mà con không có lông như con Tư?
Chú Bảy trố mắt nhìn, sao kỳ vậy. Hồi Sương còn nhỏ, đôi khi tắm rửa cho nó chú đã quen cái lồn này rồi, nhưng bây giờ con nhỏ đã lớn đại rồi, sao không có cọng lông nào hết vậy cà, chú thầm nghĩ. Đưa tay kéo Sương lại gần, chú chăm chú nhìn, ừ không có cọng nào thiệt mà cũng không thấy dấu hiệu sắp mọc lông nữa. Hai má lồn Sương láng bóng, vung cao, bụ bẫm như gò má trẻ con, cái mép cũng dấu sâu bên trong luôn… con nhỏ này lổ dưới, chú nghĩ trong bụng. Vô thức, chú đưa tay ve vuốt nhè nhẹ…
– Chú Bảy?
Giật mình, chú rút tay lại.
– Tại sao con không có lông vậy chú?
– Chú cũng không biết nữa, chắc cháu còn nhỏ chưa kịp mọc thôi.
– Con bằng tuổi con Tư mà nó thì một cụm, còn con… chắc là…
Chú Bảy vòng tay ra sau ót, ngã lưng xuống nóp, nhắm mắt lại không dám nhìn nữa. Sương kéo quần lên, nằm dài, gối đầu trên bụng chú Bảy. Nó miên man:
– Chú Bảy nè, hồi chú… với con Tư đó, nó có lông chưa vậy chú?
– Có rồi, nhưng ít lắm, lưa thưa có vài cọng thôi, bây giờ mới ra nhiều như vậy.
– À há, con biết tại sao rồi. Con chưa có ” đụ ” nên ” lồn ” chưa mọc lông.
Chú Bảy giật mình, nó học ai mấy chữ “đụ, lồn” vậy cà, chắc từ thằng Tửng, bữa hỗm mới hỏi chú đây mà, cái thằng chết bầm. Dòng suy nghĩ chưa trọn, chú thấy Sương ngồi bật dậy.
– Chú Bảy nè, chú phải đụ con mới được, hổng thôi không biết bao giờ con mới có lông đây.
– Ý, hổng được đâu, cháu còn nhỏ lắm.
– Con bằng tuổi con Tư, chú đụ nó rồi mà.
– Con Tư khác, cháu khác.
– Khác chỗ nào, chú thương nó hổng thương con.
Con Sương dậm chân xuống đất nghe bình bịch, mặt đỏ hoe.
– Hổng phải, chú thương con lắm, nhưng không được… bà la chú chết, bà đuổi chú ra khỏi nhà cho coi, cháu rủ thằng Đàng đi, cháu thân với nó lắm mà.
– Nó ngu lắm, không có biết đụ đâu, chú chỉ con cách đụ rồi con chỉ lại nó, con sẽ bắt nó đụ hoài, chừng nào con mọc lông mới thôi.
Ngớ người, chưa kịp nói gì, chú Bảy thấy Sương đứng dậy cởi quần cái rột, nằm xuống dang chân rộng ra. Ngồi dậy, nhìn con nhỏ nằm tênh hênh, chú chắt lưỡi lắc đầu, nhà này chỉ còn chú là đàn ông, thêm con nhỏ này nữa chắc mình chết sớm quá, cô út nó cũng tò mò, con Tư rồi tới nó. Chắc phải dạy nó rồi “bán cái” qua cho thằng Đàng, như ông đã làm với cô út và thầy Chương vậy.
Tay cởi áo tay tháo giây quần, chú nói:
– Cháu cởi áo ra luôn đi, chú sẽ chỉ cháu “đụ”, lần đầu đau lắm, cấm không được khóc, không được nói cho bà nghe.
Sương hí hửng cởi áo, cô út với con Tư chỉ rên hừ hự khoái chí chứ đau đâu mà đau, chắc chú hù cho mình sợ khỏi bắt ổng đụ thôi, mình đâu có ngu Sương nghĩ trong bụng. Nằm xuống, tay xoa xoa con “vọp”, không biết đụ mấy lần mình mới có lông đây ta, Sương nhủ thầm trong bụng.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Đời cô Sương |
Tác giả | Nam Kỳ Lựu Đạn |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Sex bú cặc, Truyện phá trinh, Truyện sex mút lồn |
Ngày cập nhật | 31/07/2021 03:33 (GMT+7) |