– Ý tôi muốn nói là bắt đầu từ giây phút này, tôi muốn, tôi ao ước ông hãy xem tôi là Tâm và ông hãy đối xử với tôi giống như những gì ông đã đối xử với Tâm hai năm về trước. Tôi biết vì mẹ tôi đã kể cho tôi nghe, là cũng trong đền thờ này, mẹ tôi đã thề thốt trước bàn thờ tổ tiên để cho cả trời đất biết: Mẹ tôi là vợ của ông. Có đúng không?
Tôi càng lúc càng mơ hồ, càng không hiểu. Con Hoài nắm tay tôi kéo về hướng bàn thờ tổ tiên rồi bắt tôi quỳ xuống bên cạnh nó. Nó lớn tiếng khấn:
– Hôm nay, con là Hoàng thị Thu Hoài, muốn xin các đấng tổ tiên trong dòng họ chứng giám cho lời thỉnh cầu của con. Hôm nay con ao ước được trở thành vợ của Nguyễn Thành Trung, người đang quỳ bên cạnh con…
Tôi choáng váng… sững sờ… như vậy là sao? Tôi trơ ra đó như tượng gỗ, đầu óc trống không… tôi nhớ lại cái tình huống hai năm về trước khi Chị Tâm cũng thề nguyền như vầy và nguyện trở thành vợ của tôi.
Con Hoài xoay qua nắm tay tôi, dịu dàng nói:
– Tôi chờ đợi đến ngày hôm nay, phải có sự chứng giám của tổ tiên rồi tôi mới dám xin được làm vợ của ông. Ông có đồng ý hay không?
Tôi xúc động quá, lắp bắp:
– Cô… cô…
Đứa con gái kéo tay tôi đứng dậy:
– Bây giờ tôi muốn ông phải đối xử với tôi y như những ngày ông đã sống bên cạnh mẹ. Từ đây tôi sẽ thế mẹ mà chăm lo yêu thương ông.
Như trong giấc mơ, tôi gật đầu rồi dẫn đứa con gái ra sau đền, nơi có căn phòng nghỉ, nơi tôi đã yêu thương Chị Tâm. Tôi bồng nó lên cái giường cũ kỹ, nhẹ nhàng tháo gỡ từng mảnh y phục của nó rồi chính tôi cũng cởi hết quần áo của mình ra.
Hôm nay là thời điểm mà đứa con gái kỳ lạ đã lựa chọn để trao thân cho tôi. Mà nó đã tạo đủ mọi điều kiện để tôi không thể nào không liên tưởng đến Mẹ của nó. Trong sự xúc động mãnh liệt, ngày hôm đó, trong cái đền thờ cheo leo giữa cánh đồng, tôi đã phá trinh đứa con gái…
Khi bừng tỉnh, con Hoài bối rối hỏi tôi:
– Ủa, sao lạ quá… sao không có vết máu nào vậy?
Tôi cười:
– Màng trinh của cô chắc đã mất từ lâu rồi vì tuy mang tiếng là còn trinh nhưng cô đã nếm đủ thú vui tình dục và bộ phận sinh dục của cô đã được sử dụng hết công sức từ bao nhiêu năm nay rồi.
Đứa con gái ôm tôi mà cười:
– Có phải vì vậy mà tôi không thấy đau đớn chút nào? Tiếc quá!
– Cô thèm muốn đau? Vậy thì tôi sẽ cho cô nếm một trò chơi mà chính Mẹ cô đã được tôi chỉ dẫn trên cái giường này. Cô muốn không?
– Tôi đã nói là tôi muốn được trải nghiệm tất cả những gì mà Mẹ tôi đã chia sẻ với ông trong 3 ngày mà Mẹ tôi gọi là « 3 ngày hạnh phúc tuyệt vời ».
Tôi biểu con Hoài nằm sấp lại rồi chổng đít lên… tôi từ từ đút một ngón tay vào lỗ đít của nó làm nó hơi nhăn mặt, nhưng rồi sau một lúc thì nó cũng quen dần… tuy vậy khi tôi đút con cặc vào lỗ sau thì nó đau quá, kêu ríu rít, nước mắt chảy ràn rụa… nó oằn mình định tránh né con cặc nhưng do tôi kìm chặt hai mông đít nên nó thúc thủ chịu trận. Tôi để ngâm con cặc thật lâu trong người nó… rồi thì cuối cùng con Hoài cũng phải chấp nhận sự xâm chiếm đó.
Tôi tìm mướn lại được căn nhà mà khi xưa Mẹ con Hoài và tôi đã sống những ngày hạnh phúc. Và tôi lại sung sướng được trải nghiệm một lần nữa một chuỗi ngày tuyệt vời với người vợ trẻ của tôi. Con Hoài chìu chuộng tôi một cách tuyệt đối, nó biết làm những món ăn tôi thích, nó biết đem lại cho tôi những khoái cảm tình dục tuyệt đỉnh và về phần tinh thần thì nó là người đã biết truyền đạt cho tôi những rung cảm của nó về hội hoạ, bộ môn mà nó đam mê.
Những buổi chiều, hai đứa chúng tôi ngồi ngắm nhìn hoàng hôn trên biển và tôi bồi hồi nghe con Hoài chỉ điểm cho tôi biết nhận ra những màu sắc huy hoàng của bức tranh tuyệt tác của thiên nhiên… nó đã biết khai triển cái phần nghệ thuật thô thiển dấu kín trong tôi. Và nếu ngày hôm nay tôi biết thưởng thức cái đẹp, cái hay của nghệ thuật thì đó cũng là do công của người vợ trẻ của tôi.
Ba ngày đó đã làm tôi bàng hoàng khám phá ra là trong thâm tâm tôi, người đàn bà mà tôi thật sự yêu thương là Chị Tâm và truyền nhân của nàng, con Hoài. Tất cả những người phụ nữ khác, kể cả con Trang lẫn chị Hiền hay Maria, hoặc cô Tư, tuy mỗi người đều giữ một chỗ đứng nhất định trong lòng tôi, nhưng đó là những vị trí phụ.
Chuyện bảo lãnh của con Trang và con Hoài được suôn sẻ như ý muốn của tôi. Sang Pháp, con Hoài nhanh chóng xin chuyển trường để học trường Cao Đẳng Mỷ Thuật nổi tiếng ở Paris. Học đúng ngành, nó sung sướng như cá trong nước!
Một ngày nọ, con Hoài đòi có được một buổi nói chuyện với con Trang và tôi. Lần đó tôi bất ngờ khi nghe con Hoài đề nghị tôi nên chính thức làm giấy tờ cưới con Trang, vì như vậy mới xin được cho Mẹ con Trang và em trai nó sang Pháp theo diện đoàn tụ gia đình. Nó nói phần nó thì trước pháp luật nó sẽ mãi mãi là cháu của tôi và sẽ không bao giờ được làm vợ chính thức của tôi. Biết nó nói đúng nhưng tôi không khỏi nao nao.
Tối hôm đó, đụ nhau xong con Hoài ôm tôi mà khóc ròng.
Một lần nữa mọi chuyện lại xảy ra một cách suôn sẻ: Tôi cưới con Trang và sau đó chị Hiền và thằng Tú được sang Pháp như dự tính. Con Trang sanh được cho tôi một đứa con gái và tôi hân hoan được làm cha một lần nữa ở tuổi 45. Hai đứa con trước của tôi và Maria vẫn giữ được liên hệ tốt với tôi và chúng nó cũng vui vẻ đón nhận đứa em cùng cha khác mẹ.
Khi con Hoài tốt nghiệp xong, nó nói với cả gia đình là nó cần đi ngao du bốn biển để tìm nguồn cảm hứng cho sự nghiệp hội hoạ của nó.
Tôi dẫn nó đi nghỉ cuối tuần để có dịp được hàn huyên với nó vì tôi có cảm giác là lần đi xa này của con Hoài sẽ không như những lần trước, và tôi sẽ không dễ gì gặp lại nó. Nó nói:
– Tôi biết là ở gần ông tôi cứ bị cuốn hút vào ông, làm tôi không sáng tác được theo ý tôi muốn. Tôi cần phải tách xa ra ông thì tôi mới khẳng định mình được. Nhưng khi tôi cần có ông thì ông phải hứa là ông sẽ có mặt ngay bên cạnh tôi.
Nghe giọng nói buồn buồn của nó mà tôi cũng bồi hồi:
– Dù cô ở chân trời góc biển nào chăng nữa, tôi hứa là khi cô gọi tôi, tôi sẽ đến bên cô.
Nó lại ôm tôi mà khóc làm tôi cũng khóc theo nó. Tôi nói:
– Cô và tôi đã có tình vợ chồng với nhau thì tôi không đành để cho cô bị thiếu thốn. Vậy cô phải hứa với tôi là dù cô ở đâu chăng nữa nhưng khi cô cần tiền thì cô phải báo cho tôi biết. Bổn phận của tôi là phải chu toàn cho cô.
Con Hoài vừa khóc vừa gật đầu hứa.
Khi con Hoài ra đi rồi thì tôi cảm thấy như mình bị mất mác nặng nề, nhưng tôi cố giấu kín tình cảm của mình, không muốn cho hai người vợ của tôi áy náy.
Hôm đó, Maria điện cho tôi nhờ tôi đến sửa hệ thống nước nóng trong nhà nàng. Từ lúc ly dị mối quan hệ giữa hai chúng tôi rất tốt đẹp. Tôi biết dạo sau này, Maria có một người bạn tình, nhưng họ sống theo kiểu ai ở nhà nấy, chỉ gặp nhau những ngày cố định và khi đi nghỉ cuối tuần, hoặc nghỉ dài hạn. Người bạn tình của Maria thuộc dạng không thích lao động chân tay nên Maria có thói quen nhờ đến tôi khi cần trong lĩnh vực đó.
Mở cửa mời tôi vào, Maria mời tôi uống ly cà – phê xong rồi liếc nhìn tôi mà nói:
– Có gì không ổn phải không?
– Đâu có gì đâu!
– Thôi mà, tôi sống với anh cả 20 năm nên tôi biết tẩy anh lắm. Anh có tâm sự gì phải không?
Tôi do dự một lúc rồi quyết định kể hết cho Maria nghe những nỗi niềm của mình. Maria dù sao cũng như là một người bạn thân, hiểu tôi nhiều khi còn rõ hơn chính tôi!
Nghe xong, Maria hỏi:
– Tâm sự đó làm anh khó chịu lắm phải không?
Thấy tôi thiểu não gật đầu, nàng nói:
– Anh có muốn khóc cho vơi đi phần nào không? Tôi cho anh mượn vai của tôi đây.
Tôi ngước nhìn Maria xem nàng có ý trêu chọc hay không nhưng khi thấy Maria rất nghiêm trang, tôi không chần chừ mà đứng dậy bước đến. Maria cũng đứng dậy mà mở vòng tay… Tôi được dịp gục đầu vài vai nàng mà khóc tức tưởi… khóc làm cho vơi đi những nặng nhọc, đè nén, như một liều thuốc tự nhiên để tìm lại sự thanh thản của tâm hồn…
Tôi thích thú tìm lại được mùi hương kín đáo của người đàn bà đã từng chia sẻ cuộc đời của tôi mấy mươi năm dài… Tôi cảm nhận Maria cũng rung động…
Rồi không biết ai đã khởi động đầu tiên nhưng trong khoảnh khắc hai đôi môi đã tìm đến nhau. Tôi sung sướng được nút lưỡi người vợ củ của tôi rồi nhanh chóng, tất cả đều như mờ nhạt đi… Tôi ẩm Maria lên và bồng nàng vào phòng trong…
Khi tôi đút cặc vào nàng thì Maria kêu lên một tiếng sung sướng như vừa tìm lại được một vật đã bị mất từ lâu. Chúng tôi đụ nhau như điên như dại đến chiều tối.
Maria đặt đầu trên ngực tôi mà nói nhỏ:
– Anh thật kẻ gian dâm. Có vợ đàng hoàng rồi mà còn đi ngoại tình với người phụ nữ khác.
– Nhưng người phụ nữ đó là… vợ củ của tôi mà!
– Như vậy tội càng lớn hơn… nhưng tôi thấy rất thích được làm người tình của anh. Tôi nhớ lúc làm vợ anh thì mệt mỏi hơn rất nhiều.
Nàng cười khúc khích:
– Anh vẫn còn phong độ rất cao khi làm tình.
– Hồi trước tôi nhớ là em ưa chuộng nhất trò bú lồn của tôi…
– Đúng vậy! Người bạn trai hiện tại của tôi lại không mặn mà với cái trò thú vị đó cho lắm.
– Em có thèm không? Nếu thèm thì… chỉ cần ra lệnh!
Maria gạt tấm chăn qua bên, mở rộng hai đùi rồi cười hì hì:
– Thật sao? Ừ tôi thèm lắm.
Được bú lồn Maria, được hưởng lại mùi vị nồng nồng của lồn nàng đem lại cho tôi một sự sãng khoái lạ thường. Tôi say mê bú trong khi Maria cứ rên rỉ mà ứa khí ra cho tôi hưởng thụ. Đã mấy năm rồi không được bú lồn nên cô vợ củ của tôi sướng quá, cứ hẩy lồn lên miệng tôi một cách háo hức…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Địt nhiều vợ |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện của kiều bào, Truyện loạn luân, Truyện ngoại tình |
Ngày cập nhật | 31/10/2018 01:07 (GMT+7) |