Mở choàng mắt ra, tôi thấy dì đang la toáng loáng lên với tôi: Giời ạ, nhớn tướng bằng cái bồ thế này mà ngủ cởi truồng tồng ngỗng ra, nhỡ có bà nào, bé gái nào nhìn thấy thì còn ra thể thống gì nữa. Tôi sẵn đang bực nên cự nự: Người ta đang ngủ mà cũng vào phá đám!
Chợt nhớ lại chuyện hành hạ thằng em tối qua, bây giờ cái nệm còn ướt ướt, tôi vội co tay túm lấy một nùi vải che hạ bộ mà nhấm nhẳng cà khịa dì: Thây đời tôi, mắc gì đến bà mà sáng sớm vào bắt bẻ đủ chuyện.
Dì cũng nhận ra cái việc bắn máy bay của tôi nên càng chì chiết dữ: Lại còn đốn đời nằm sấp để nòng súng giương cò rồi nghĩ vớ nghĩ vẩn mửa bậy mửa bạ ra giường ra nệm chứ gì. Tôi càng bực hung nên sửng cồ: Tại bà mà ra nông nỗi, chứ còn mắng mỏ gì tui nữa.
Bà mợ ôm lấy đầu mà kêu da diết: Ông cao sanh xuống mà nghe nó mắng tôi này! Khốn khổ cái thân tôi, ở sao cho vừa lòng cả bố con nhà nẫu, nó làm như tôi sung sướng lắm mà còn lớn tiếng xối xả. Tôi biết lỗi mình, nhưng lỡ trớn rồi cũng làm oai nốt cho đỡ dzị. Tôi nói sang sảng: Chứ không ư? Mẹ kiếp nằm cạnh hai ông bà nghịch nhau như quỷ sứ, bố ai mà nhịn được.
Dì ỏn ẻn hỏi quặc lại tôi: Vậy chứ anh bảo tôi phải làm sao bây giờ? Ông ấy là chồng tôi, tôi có đánh đĩ chín phương thì cũng phải chừa một phương cho ông ấy chứ! May mà ổng hết xí oách nên chỉ bú liếm mà anh đã sừng sộ như vậy, chứ nếu ổng còn khỏe đè nghiến tôi ra, chắc anh còn hung đến cỡ nào.
Tôi sò lơ nhưng vẫn ra vẻ ấm ức: Thì biết thế, nhưng tại sao tôi nháy nhó mà bà cứ giả lơ, trách sao tôi chẳng tức điên lên được. Dì lại một phen than thở: Dào! Anh phải biết tình thế cho tôi, ông ấy lù lù ra đó mà anh cứ đánh tín hiệu và khoèo vá khoèo vấy, nhỡ ông ấy biết thì sao?
Rồi dì ra vẻ giải hòa nên mềm xèo đốc thúc: Thì đây tôi vào đền nợ cho anh, muốn làm thịt, làm gỏi gì thì trả thù đi cho nhẹ người. Tôi buông cái túm vải ra, con cu lại đã ngoe nguẩy như chó con thấy chủ. Vả lại dì cũng biết ý nên để trần truồng khi vào phòng tôi nên bảo tôi đừng ngỏng chim lên có họa là liệt dương mới thế.
Tôi lừ lừ nhìn hai vú dì như cặp ụ súng phòng không, nó đùn lên và đỏ hồng ở núm làm tôi thèm rỏ dãi. Vô thức, tôi chép chép miệng và lấy cùi tay chùi mớ nước bọt vừa ứa ở đuôi mép, dì cười hì hì: Bố con nhà anh tôi đến chịu thua luôn. Thấy vú là y như lân thấy đèn cù, và dì co tay ôm luôn đẩy cặp vú cao lên cho tôi ngắm hỏi nhứ: Thế này anh chịu chưa!
Thay lời đáp, tôi nuốt nước bọt nhừ nhừ. Miệng dì đả đớt: Tội thằng bé chưa, cả đêm nhịn đói, giờ thấy vú nên khát ứa cả dãi. Nói chưa xong dì đã ngồi luôn vào cạnh giường và kháo tôi: Nằm lên đùi dì ngậm tí đi cho trơn cổ, để thèm thuồng nó khô rang thì khổ.
Tôi ngả bàn đèn ngay, vói tay tớp lấy cả hai vú và há rộng miệng mút lấy mút để. Dì căng nghiêng người cho một bên vú đầy ắp vào mồm tôi, mắt lim dim khi hai bàn tay tôi vò vò hai bầu vú như phụ nặn cho sữa chảy ra mà bú hả hê. Tôi đê mê nên vừa bú vừa dùng răng giật cái đầu vú của dì làm dì hổn hển vì nó thốn thốn gợi dục, đầu tóc tôi sục xịch ở háng, những sợi tóc rậm đâm nhoi nhói vào chỗ kín khiến dì cứ phải xê dịch để tránh bị đâm vào hai mu và cái lỗ.
Hai vú dì ngày càng căng, càng nặng, ngậm đã hay mà tay bóp còn hay hơn. Một mặt tôi nhồi nhồi, một mặt cái miệng lúc liếm, lúc cắn, lúc nhay, lúc mút, làm dì bấn lên lính quính. Thỉnh thoảng tôi còn ậm ọe hỏi trêu dì: Bố bú dì thấy sướng hay con bú dì ưng hơn?
Bàn tay dì đang xoa xoa mớ tóc trên trán tôi thì chợt ngưng lại. Dì nghiêng một bên tai như nghe ngóng, phán đoán, hẳn muốn lấy lòng tôi nên xổ toẹt: Hẳn nhiên là anh bú dì thấy xao động hơn vì anh trẻ mà lại có “nghề” nữa!
Chả biết dì dùng tiếng “nghề” để ám chỉ việc gì, nhưng tự ái thằng con giai nào được khen mà chả thích nên tôi thưởng luôn cho dì một hơi bóp và nút mạnh làm dì phải rên: Ối, mày làm dì nứng quá. Tôi bắt mạch được nguồn hứng của dì nên tay thì vê đầu vú, tay thì nặn cái quầng, còn miệng thì thay nhau cắn, gặm và lôi cái núm đang ngậm mà hành cho dì chết thôi!
Dì bị chạm vào cái dây nứng nên lều phều nhoài người vói lấy thằng cún của tôi mà thụt cho đỡ buồn tay. Hai dì cháu dồn cục coi tức cười hết sức. Tôi vẫn nằm trên đùi dì nên lợi thế hơn, mỗi khi dì chúi tới trước nghịch chim tôi thì hai vú dì xà xà chạm lêu vêu vào mặt mũi làm tôi càng phấn khích phải biết.
Bao nhiêu nỗi sân si và hậm hực dồn vào dì bị tôi thả trôi hết, tôi một lòng một dạ làm cho dì quíu lên mới xong. Đang còn loay hoay thì ô hay dì đã dí chim tôi vào lỗ mũi dì mà hít, rồi cà cà cái đầu rùa quanh vòng môi làm tôi bắt nhợn.
Chả là chỗ da ở đó mỏng và láng nên gặp môi dì khô xếp lớp thì bị kích thích đến ghê. Tôi vừa phân vân thì đã cảm ra là dì đang ngậm chim tôi vào miệng mà liếm mút. Tôi nhoáng nhoàng hỏi: Dì bú hả? Bà lụ bụ nói gọn một tiếng “ừ” và thôi lo tiếp tục cái màn ăn kem ngon ơ!
Giá gặp dịp nào khác, chắc dì đã kêu ầm lên và chê là tôi ở dơ như heo, hôi như cú, tanh như cá ươn… và… Thế nhưng bận này dì im re, trái lại còn hí hửng như lâu lắm mới vớ được que kem đúng sở thích, mùi vị ngọt ngào, nên dì ôm chặt vào hai tay, thè lưỡi liếm vòng vòng và mút mát, ngon ơi là ngon.
Dì bú hăng quá nên cái đầu tôi đè trên đùi dì luôn bị đẩy trật qua trật lại, người dì và người tôi cũng lệch lạc cả ra, nên tôi phải tạm đình chiến để quân hai bên dàn trận lại cho thoải mái rồi đánh tiếp. Dì chấp thuận cái món trở đầu đuôi và dì chọn phần nằm dưới, tôi lồm cồm bò dài trên người dì.
Vậy là ban hợp xướng thực hiện buổi hòa tấu vô tiền khoáng hậu. Dì thổi ken xắc xô, tôi thôi ác mô ni ca. Dì hì hụp bấm ngón tay lên thân kèn, nhắp ướt lá mía và phồng môi thổi te te, làm kèn tôi dính đặc nước dãi, kêu khan khan như vịt đực. Trong khi tôi trợn môi trợn má thổi lắc léo vào háng dì làm cái lỗ nào cũng dồn ứ nước miếng nên nghe lép bép như bắp nổ.
Ấy thế mà dì thích mới chết! Thỉnh thoảng dì đang ngất ngư nắn nót bấm phím thì bị tôi uốn cái lưỡi vét mớ bọt nơi cái lỗ, dì há toác miệng ra khen: Ùm, mày bú dì nhức buốt cả đì mà sướng tận mạng. Phần tôi nào khác, dì vừa nhấn vừa mút lá mía và thổi tòe tòe làm tôi ngất ngư, phải gồng người lên mà gắt “ôi, nứng trời thần đi”.
Dì nghe khoái lỗ nhĩ nên càng thổi khiến tôi ù cả đôi tai. Như phản xạ, tôi giúi cái kèn vào sâu cuống họng dì làm bà đang thổi bị nghẹn, khạc khạc nghe mà ớn. Tôi không ngưng được, vì sướng quá nên càng ấn giụi đầu kèn cho dì ngáp ngáp luôn. Dì phải vội bợ lấy hai bên bẹn mà đẩy tôi ra, không tắc thở mất.
Tôi cũng hành dì chớ bộ. Tôi khều vét banh cái lỗ ra, làm đỏ lửng cả mớ thịt da ở đó lên, dì quặn người lại cố rặn, quỷ đất thần sầu ui, gì đâu mà nhớt dầu đổ tràn ra có dây có nhợ. Cũng như dì, tôi phải bê hai giò dì dạng xoạc ra cho mớ khí nhễu vào miệng, chớ bỏ đi cũng uổng!
… Bạn đang đọc truyện Dì tại nguồn: http://truyendam.org/di/
Thông thường ai chọn làm việc gì thì chỉ có thể chuyên tâm vào việc đó mà thôi. Chẳng hạn thích ăn kem thì ăn kem, còn thích thổi kèn thì thổi kèn. Chả mấy ai thần thánh gì mà ôm đồm làm cả hai cùng một lúc được. Vậy mà bà dì của tôi có khả năng làm được như thế mới đáng nể.
Cứ nhìn bà tay ôm khư khư cây kèn rồi vừa mút mát vừa phồng môi thổi, tôi thật phục sát đất. Đã vậy lại một không có một giọt kem nào bị nhễu nhão và đầu kèn cũng không bị nghẹt mới lạ. Nhìn dì nhắm tịt hai mắt, vai lắc lư, người uốn éo, hai tay bê thân kèn và say sưa trầm bổng tuôn hơi vào, tôi mới ngả mũ chào một phen.
Tôi đã từng quan sát nhạc công chơi kèn, không phải chỉ một người mà cả một bọn. Người thì chơi trumpet, người lại thích saxo, kẻ chọn clarinet, còn bậu ưa trombone, họ cũng lắc lư, uốn éo, nhắm mắt lừ đừ, nhưng có đâu như dì, nhắm là nhắm tịt, bất kể chuyện khác.
Trông dì, tôi nghĩ bà đang mộng du, mê mẩn kiểu ông fakir mê con cobra và đang muốn bắt nó phải nghe theo lời ông điều khiển. Dì bấu chặt lấy ken, mân mê cái ống thòng lòng, bấm chi bấm chit ở các ngấn làm tôi muốn phát điên lên.
Có lúc dì lại phát ra sáng kiến thổi kèn mà như chà răng, dì thọc thọc đầu kèn vào ngập họng, nghiêng người đi và giúi giúi hết má này sang má khác. Tôi nhợn chừng chừng, hai chưn muốn nhón cao cho vững thế mà không sao nhón được vì dì lôm cồm nằm đè lên sợ tôi trốn.
Tôi đành chịu trận để mặc cho bả hành, chán chê mê mỏi thì thôi. Thế nhưng quý cụ nghĩ hộ cho tôi, kèn của tôi là loại kèn gân, kèn thịt mà dì thổi kiểu gì nghe ộp ộp, thất kinh. Mấy lần tôi đã định trào nước ra, vậy mà dì đoán được nên bấm móng tay vào thân kèn chặn được và miệng dì bặp bặp thổi phù phù làm hạ cơn nghẽn nước bọt và kèn khè khè như sắp tịt lỗ thông.
Tôi hét lên: Nghỉ chơi, con chịu hết nủi rồi. Dì trợn mắt ra dấu không ngưng và còn ấp úng dọa gọi bố sang nữa chớ. Tôi điếng người thật sự, tại dì vừa dỗ ba ngủ xong, chạy rẹc sang cho tôi đỡ ấm ức. Kiểu này mà bố sang thấy hai dì cháu đang chơi kèn bu dzích thì có mà đòn tra bạo liệt.
Vậy là tôi phải xuống nước năn nỉ: Dì ơi! Tha cho con đi, con dại dột nên trêu vào ổ kiến lửa, nó đốt con sưng vều cả hòn lẫn viên rồi, dì mà du dương lúc nữa chắc con… chết! Dì cười khục khục, vuốt dọc thân kèn, nhả miệng ra dấm dớ: Anh có mà chết, người chết là tôi đây này! Mẹ kiếp, của khỉ dài đâu mà khiếp, tôi phồng môi nhọn má thổi nó căng lên, nó cà chớn ngoáy thì tôi đến rụng rời tay chân, ở đó mà anh sợ mí sệt.
Hai dì cháu cứ đưa qua đưa lại, nhứ nhớm như cầu thủ vờn bóng trên sân cỏ làm tôi mỏi rừ cả tay. Tôi chới với quơ quoào, chẳng đụng vào đâu mới tức. Dì biết tôi đang bấn nên hỏi dồn: Anh tìm gì, muốn sờ ti hả.
Tôi còn hơi sức đâu mà nói ra lời nên gật gật đầu thay thế. Dì xịch rướn tới trước một chút, nhứ cho cái vú vừa ngám tầm tay tôi mà dặn: Đấy sờ tẹo đi cho hạ hỏa. Gớm mới có tí teo mà đã cuồng lên như bị cấm xài cả tháng.
Tôi vênh vang cãi: Thà dì cấm cũng đi một đường, đằng này dì thổi tu tu rồi biểu con nín tăm thì bố ai chịu được. Dì lại cười hề hề, hỏi thách thức: Thì ai cấm cản anh đâu mà không xài để khí dồn tại não còn kêu.
Sẵn trớn, tôi gạ luôn: Dì không cấm thì ngả bàn đèn ra con mới xài được, chứ dì cứ ngồi cưỡi ắc ê thế này thì con chịu thua luôn. Dì vui vẻ ngay: Ờ nhỉ, có thế mà mài lo thổi kèn, mụ người, quên đi mất. Tôi lợi dụng khí thế dì đang hăng nên đề nghị luôn: Giờ dì để phiên con phục dịch cho dì, bù lại công sức dì bỏ ra từ nãy.
Bằng hai cánh tay, tôi đùn mông dì lên, loang loáng cái lồn dì khè ra, hai mu mọng tíu, lông mọc lùm xùm làm tôi nuốt vội nuốt vàng nước bọt vì ham chi là ham. Tôi khẽ khàng vời dì nằm sang cạnh bên tôi, hai vú lênh đênh và cứng ngắc vì vừa bị tôi mò nên làm cho tôi càng thêm hăm hở.
Tôi trườn đại trườn đến lên người dì, hai tay ập vào hai vú, miệng mút chút chút, cái đầu vú giòn tan phập phều nơi môi miệng. Tôi bặp và nút hơi dài, cái mỏm ti chui tọt vào nướu tôi, tôi lấy răng nhay nhay làm cái núm sượng ngắc.
Tôi bơm bơm hai bầu vú lệch là lệch lạc, dì lim dim mắt lại và thở rào rào. Tôi biết vừa chạm đúng cái dây nứng của dì nên càng bú mút tợn. Dì quắn người lại, rên hừ hừ, nói tục một cây: Cha con mẹ mày, bú gì mà làm dì chết da chết diết.
Lúc tôi cắn mạnh vào núm vú và nhay nhay thì hai tay dì bắt chuồn chuồn và miệng kêu “ối ối” không ngưng. Tôi bú một lúc thì tụt dần xuống, dì hiểu tức khắc nên nhẹ nhàng xòe rộng hai đùi ra. Tôi lừ lừ nhìn cái lồn dì sưng và vồng lên khiêu khích thì khen tíu tít: Ui chao, sao lồn mọng thế, nhìn chỉ muốn cắn một phát thôi.
Dì hơi rùng mình, có lẽ sợ tôi làm thật. Tôi dùng hai bàn tay nắm hấy cổ chân dì mà xoạc thêm ra. Cái lồn đang khép nép chen chúc nới cái rãnh dọc giờ được nới ra trông nở toét loét như múi bưởi. Tôi a hèm một phát và rúc ngay môi vào húp sụt sụt.
Cái cồi thịt lêu vêu đã bắn vung ra nên khi môi tôi quặp vào thì nó xuội lơ như chịu trận. Tôi mút ngon lành, cái thứ nước tanh tanh chưa gì trào ra như cống vỡ. Tôi lao chao nuốt mà không kịp, dì bị kích thích nên ển cao người lên làm nguyên cái lồn ịn chặt vào miệng tôi.
Cứ thế tôi mút te te hết hai mu lại chui tót vào cái lỗ, đầu lưỡi tôi vét năng vét nỗ, làm dì xoắn lò xo, cái miếng há há như chực muốn kêu lên gì đó. Tôi tiếp tục bú và liếm lồn dì đã đời, đến khi dì chịu hết nổi thì hối thiên hối địa: Tao nứng lồn quá rồi, mày đụ một phát đi Ku.
Đời nào tôi dễ nghe đến thế. Tôi muốn bù lại lúc dì thổi kèn nên hai bàn tay đè mạnh không cho dì giãy giụa còn miệng tôi thì tấn công lia lịa vào gữa háng dì. Bà kêu ông ổng, chẳng còn sợ sệt gì nữa, một hai cứ tha thiết kêu rên: Úi, nứng quá, mày không đéo chắc tao té đái ra đây nè.
Tôi cố ba toạng cà khịa: Thì đái đi, có sao, bà đái ra còn kích thích tôi hơn nữa, rồi tôi leo lên địt bà mới thấy huy hoàng. Tôi nói nhăng nói cuội, sức mấy mà dì nghe ra, cứ đạp vò hai bàn chưn và chịu trận cứng ngắc.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Dì |
Tác giả | Sịp |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ dì ruột, Đụ máy bay, Sex bú vú, Truyện bóp vú, Truyện loạn luân, Truyện móc lồn, Truyện sex bú lồn |
Ngày cập nhật | 14/05/2021 03:24 (GMT+7) |