– Mình ơi! Trẻ con ơi t phải cho em thở với chứ. Thế này thì em lại phải xuất một lần nữa chứ chẳng đùa đâu. Giời ơl! Mặt mình dính be bét cả máu trinh của em kìa, trông thương không. Đừng địt con nào khác nữa anh Lâm, cứ muốn là vào đây, em sẵn sàng cổi quần cho anh ngay. Anh địt bất cứ con nào trong trường này là em đuổi nó ngay lập tức cho anh xem! Sướng quá, bú lồn là thế này đây hả? Hèn chi chúng nó chả ghen nhau. Em cũng ghen này.
Cứ thế hết bú rồi lại đụ. Chiều hôm đó, khi bóng tối bất đầu lùa vào trong toilet, thì Nguyệt Hạnh đã ra đến năm lần chan chứa. Giấy chùi lồn vất bừa bãi trắng hết nền gạch. Hạnh vẫn ôm cứng em. Nàng sợ nếu buông ra, em sẽ bay mất. Vì Hạnh hiểu: Đây là mối tình trái cựa, chênh lệcll tuổi tác, không đồng sàng đồng tịch… Cho nên dầu đã hưởng đến năm lần cực sướng mà hình như gương mặt Hạnh không tỏa hết niềm vui. Nàng thấy như em là chú bướm: Khi vui bướm đậu, khi buồn bướm bay!
– Rồi đêm nay em lại một mình trong giường chiếu mênh mông, trong cõi buồn lơ lửng, mông lung. Sáng mai lại một mình lái xe đến trường. Một ngày như mọi ngày. Trường học tuy đông mà vắng ngất. Tiếng nô đùa của lũ trẻ tuy huyên náo, mà im lặng. Làm sao có tình nồng như chiều nay hả anh Lâm? Sống vô vị như tên từ chung thân, chấc em sẽ quyên sinh mất thôi, Lâm ơi!
– Không, Hạnh! Đâu phải hôm nay là ngày cuối. Mình đã là tình nhân mà em? Lâm vẫn học ở đây, có xa xôi gì mà Hạnh bi quan. Cứ thèin là mình hẹn nhau, dễ thôi.
– Nhưng anh đừng địt với lũ trẻ con 13, 14 tuổi nữa, được không. Em ghen lắm, mà đàn bà đã ghen, thì núi cũng lở.
Em, còn quá nho để hiểu sự ghen tương của đàn bà. Sau đó, hết Mộng Tú, Quỳnh Mai, Như Khương, rồi Quỳnh Trang, những cô bồ nhỉ đó của em lần lượt bị đuổi. Cuối cùng – em phải đặt điều kiện không cho Nguyệt Hạnh làm thế nữa. Nếu không, sẽ không còn giữ được em. Bà ấy mới ngưng. Nhưng quái lạ! Nguyệt Hạnh chỉ yêu có mỗi mình em. Em cố gắng giới thiệu thằng Bảng, thầng Nhân… Hạnh lấc đầu, không chịu, là tại sao?
Loan đang đụ trên người của Lâm bật trả lời ngay:
– Là tại vì Lâm có bửu. Bối lớn, và chơi dai, và nghệ thuật. Chị đây còn mê, nói gì đến ai. Chị ra bốn lần từ hồi trưa tới giờ, mà cặc Lâm vẫn cứng ngất. Em không biết, chớ đó là yếu tố đàn bà mê nhất ở đàn ông? Chị không nói sai đâu. Hai bà chị dâu của em cũng chỉ mê có một mình em. Rồi trong nhà này có cả thảy ba cô giáo, cô nào cũng chỉ thích đụ với em. Nghe chị hồi, bây giờ bà Hiệu Trưởng còn hẹn hò với em không?
– Dạ có, nhưng đưa em về nhà, không dám làm ở toilet văn phòng nữa. Vì hình như anh tùy phải để em đã làm áp lực bắt bà phải thu nhận lại những con bồ nhỉ của em, cho đi học. Mới tuần rồi, bà đã thành thật cho em tin sét đánh: Bà cũng đang có bầu, với em! Thế em mới biết tụi bồ choai choai khôn và biết ngừa thai hơn mấy chị lớn tuổi.
– Em nói thế không đúng. Không phải họ ngu hơn các bồ nhí của em đâu, mà vì họ muốn có con với em! Và vì họ đều mang chứng bệnh nan y: Bệnh thèm đụ với trẻ con t Ai mà không sợ mang tiếng. Nhưng có thai với một bồ nhí, riêng chị, là điều rất thú vị, vô cùng lãng mạn. Cho nên sau bà Hiệu trưởng, người kế đó, chắc chắn là chị. Đêm nay, xin em, ít nhất hãy ra trong chị một lần…
Lâm rùng mình. Hắn tưởng tượng mới 16 tuổi mà có đến 4 đứa con với bốn bà lớn như chị, như má hắn. Hắn nhớ đến những đêm mưa, chị Ba mang cái bụng thè lè đội nón, đến cửa sổ phòng học hắn mà rú rê về phòng chị để đụ, để bú. Bụng chị trên bảy tháng rồi, ít sao, nhưag chị vân thèm, thèm bạo hơn hồi chưa có chửa, mới chết chứ. Bây giờ thì chị chỉ có một kiểu đụ duy nhất! Đó là ngồi trên người Lâm mà lái tàu bay. Chị ngậm cặc Lâm bú hàng giờ không chán.
Thế là Lâm bận suốt ngày với chuyện đụ đéo. Buổi sáng khi chạy qua nhà Vân để thăm “thằng con trai” hai tháng của chàng, thế nào cũng bị Vân bắt bú lồn. Ở nhà quê, đàn bà sanh xong phải kiêng cử ít nhất ba tháng. Thế mà mới ba tuần, Vân đã thèm đụ chảy nước miếng. Vân trách:
– Bộ em sanh sẵn thằng con trai, rồi anh tới ẵm bồng, hun, nựng. Xong bỏ đi, không thèm ngó ngàng gì tới em hâ? Chồng em đi vắng, em mới cặp với anh. Bây giờ anh để em chết thèm.
Thấy Vân phụng phịu, nhõng nhẽo, Lâm lại đặt đứa bé xuống giường, khe khẽ nằm bên Vân, vỗ về:
– Không phải em lơ là với chị. Nhưng nghe đâu đẻ xong, chị phải nằm xa chồng hết ba tháng mà.
– Con mẹ nào nói câu đó là xạo. Bộ đẻ xong rồi, không biết nứng lồn hả. Nó còn nứng, còn đòi hơn hồi chưa có bầu nữa à. Nói thiệt với anh, một tuần lễ sau là em nứng muốn điên người luôn. Em đâu dám nói cho cho anh biết. Bữa nay được ba tuần rồi, Lâm ơi tội em lắm, người ơi?
Lâm luồn tay vào tám ra Vân đang đắp, thì người của Vân đã trần truồng tự bao giờ. Hắn tung hết ra, để tận mắt nhìn cho sướng thân hình bà chị dâu vừa đẻ. Hoàn toàn khác với ngày trước. Cái gì cũng nở ra. Hai trái vú căng no đầy sữa. Hai bắp vế và cặp mông như nữ lực sĩ. Nhưng cái lồn thì chỉ còn mớ ]ông mới mọc lại màu xam xám, trông như lồn 12 tuổi Khl Vân sanh thì bị cạo. Bây giờ nó lổm chổm, cũng cứng như râu. Lâm khoái quá, xuống hôn đêmê mu lồn một lúc khá lâu. Vân dạng hai chân ra, nhấn cál mặt Lâm vào đó, bắt bú.
Vừa bú, Lâm vừa tội nghiệp cho bà chị dâu. Vân ghìm cái đầu Lâm, rồi hẩy cái lồn vào miệng Lâm liên tục. Thèm quá mà Vân trở thành con mụ điên:
– Nhịn đến ba tháng như ông bà nói thì lồn khô như lá mùa hè còn gì, hả Lâm? Trời, nhịn mới ba tuần mà chị gần muốn điên lên đây rồi. Bú mạnh đi Lâm ơi! Để nguyên cái cằm vô lỗ lồn chị mà cạ. Đó đó trời! Râu lỗm chổm của Lâm! Quỷ thần ơi. Sướng quá anh ơi, mau lên đụ cho em ra ít cái, mau đi Lâm…
Vân khẩn thiết yêu cầu, níu cả vai Lâm, bất chàng phải đụ, mà Lâm không dáin. Hắn sợ bà chi dâu lại có bầu nữa thì phiền lấm. Không biết từ hôm về phép thăm con, anh Thanh chồng chị Vân có gần vợ lần nào không. Cho nên Lâm cứ banh lồn bà chị mà bú tiếp, rồi hấn làm bộ bảo Vân bú cặc cho hắn sướng. Vân ừ ngay lập tớc, nằm lộn đầu, hai người tận tình dùng miệng phục vụ nhau tối đa.
Đang say sưa với màn bú liếm, hai người ngừng hẳn lại, vì bà già của Lâm xuất hiện, tay cầm tô cháo giò heo do bà nấu, mang xuống cho con dâu ăn tẩm bổ. Lúc nãy, ham đụ quá, cả Vân lẫn Lâm quên đóng cửa, nên mới xảy ra cớ sự. Tay cầm tô cháo có dĩa đậy, bà già chăm chú nhìn hai thân thể trần truồng của Vân với Lâm, im lặng…
– Thưa mẹ, con xin lỗi đã thầm lén ăn nằm với em Lâm, Vân nói: Xin mẹ thông cảm, tại chồng con một năm về phép có vài lần. Tuổi con mới 22, mẹ tính, làm sao con nhịn thèm cho nổi?
– Thưa mẹ, Lâm nói. Còn con, con xuống nay thăm cháu. Đang bồng thằng nhỏ nựng, chị Vân… bắt con… bú lồn. Con tướng chỉ thèm quá nên con… đã qua mặt mẹ… làm cho chỉ đỡ thèm đôi chút. “Lần đầu tiên” con lỡ dại, xin mẹ thứ lỗi cho…
Nó cúi đầu, đâu có biết mắt bà già nhìn chăm bẳm con cặc nứng cứng ngắc như đá, dài thòn, đang ngóc ngóc của nó. Có ai để ý, sẽ thấy bà đứng như trời trồng, bưng tô cháo, mà miệng nuốt nước miếng ừng ực. Bà nhớ lại hôm bà nàm thú dâm trên giường phòng chị Ba. Bà mang hết nghệ thuật siêu qưần ra biểu diễn, quay lồn về hướng Lâm đứng kẹt tú rình xem, bà nói nhứng câu xa xa gần gần, mời mọc, quyến rũ.
Hôm đó do chị ba giàn cânh. Thực ra bà già không có hẹn với Khải như mọi lần. Đó là màn kịch tinh vi, suýt đẩy Lâm vào hố sâu loạn luân. Bà chỉ nghe chị Ba khen ngợi về thể xác, blhl bối quá iớn và nghệ thuật làm tình dai dắng. Của Lâm, chứ chưa từng thấy. Cho đến hôm nay.
Lâm cứ khoanh tay đứng trên giường. Cặc nó vẫn chìa t~đng ra phía tnlớc cách ngổ ngáo, thách thức, khêu gợi. Còn Vân thì nằm đớ, tay bụm loan đang chờ sự quở mắng của bà già. Nhưng bà lộ liễu, không che dấu nổi cơn dâm đang hành hạ bà, làm mặt bà đanh lại, đỏ hồng như trái gấc. Mất bà vẫn không rời chùm hạ bộ to kỳ cục: Của Lâm… Vân thấy chuyện đó và vô cùng ngạc nhiên. Bà bê tô cháo giò heo ngồi sề xuống giường, bảo Vân:
– Con ngồi dậy ăn hết tô cháo mẹ nấu, cho có sữa con bú.
Vân mừng quá, ngồi dậy, múc cháo ăn, và hoàn toàn không thấy bà già, qua vai Vân, đã rất gần, nhìn tận mắt khúc gân trắng hồng của Lâm. Đang gục gặc, cách hấp dẫn.
Lẽ la thì cặc Lâm đã xìu xuống từ lúc thấy bà già bước vào. Nhưng đầu óc hắn đang liên nghĩ tới hôm ở phòng chị Ba… Đã gần gụi với cầ lô đàn bà lớn tuổi, chưa bao giờ Lâm thấy một cảnh thú dâm tuyệt trần như thế. Hắn thầm cảm ơn Trời đất đã giữ chân hắn lại giữ tay hắn lại.
Bà già, vói ẵm thằng nhỏ lên, và lại khen:
– Thằng Cu này coi nó giống hệt thằng Thanh, chồng con há?
Đang ngậm muỗng cháo, Vân suýt cười văng cả ra giường.
– Mẹ khen không phải sao, con cười?
– Dạ không, con cười chuyện khác, Vân chối.
Con cười là em Lâm sao không chịu mặc quẫn áo vô, mà cứ đứng như trời trồng.
– Kệ nó con. Mẹ phạt nó đứng như vậy. Phạt cái tội nó dám qua mặt mẹ, nói dối. Con coi cái mặt thằng Cu nè. Nó giống thầng chồng con, hay giống chú nó? Hồi nãy nó nói bữa nay là lần đầu tiên nó đến phòng con để thăm cháu…
Lâm cướp lời ngay:
– Thưa mẹ, con đến đây nhiều lần. Nhưng đây là lần đầu con dại nằm ngược đầu với chị Vân, để…
– Để đúc thêm đứa thứ hai, phẫi không, con trai? Ủa quên, đứa thứ ba chớ… Đứa thứ hai thì con Ba đang mang trong bụng á! Đứa nhỏ đó la đời cũng lại giống hệt mày nữa cho coi. Cái giòng đụ lén lút ngoại tình đó, con đẻ ra y hệt à. Chạy chối không nổi đâu con. Đúng là rau nào sâu nấy. Thằng cha mày bậy bạ với mấy con ở, tặng cho mỗi con một cái bầu, Tụi nó đẻ ra, nói thiệt, ổng sao nó vậy à.
Lâm quê quá, vẫn đứng khép nép trên giường, phơi cặc ra. Nó vẫn cố liên nghĩ tới màn thủ dâm ở phòng chị Ba cho cặc nó vẫn cứng và giật giật, để “triển lãm”. Vì bà già đang kéo dài câu chuyện để có cớ chiêm ngưỡng “người lính true”…
Mặt bà vẫn đỏ gay. Còn Vân vẫn ngồl ăn cháo tỉnh bơ.
– Mẹ biết hai đứa con ăn nằm với nhau khá lâu, nhưng không xía vô. Vì mẹ hiểu cái thèm clia gái mới lấy chồng. Hồi đó, mới lấy ba mày, thú thiệt, ít khi nào mẹ đặt chân xuống đất. Ngày như đêm, mẹ bắt ổng không rời thân hình mẹ, phải thỏa mãn tối đa đòi hỏi liên tục của mẹ. Không gần nhau ở dưới, thì phải dùng miệng phục vụ, như… như… như hai đứa con làm hồi nãy. Bây giờ già rồi, mẹ không còn cái máu hăng say như hồi đó… Chứ không, mẹ còn đẻ ít nhất tám chín đứa con nữa, đó Vân!
Thằng Lâm bỗng không biết sao, phang vô một câu:
– Trong số tám chín đứa đó, thế nào cũng có thằng giống hệt thằng Khải, bạn con.
Vân đang gặm cục giò heo, nhịn cười không được bị sặc.
– Hai cái đứa này! Bà già quát. Tao đang nói chuyện cái dâm, cái thèm của đàn bà mới lấy chồng. Làm gì thằng Lâm nói chuyện lãng nhách vậy?
– Dạ con nói lãng bãng vậy mà nó trúng tùm lum à. Gái mới lấy chồng thì thèm đã đành. Còn đàn bà lớn tuổi, có hai ba đứa con lạl còn thèm gấp triệu lần hơn vậy. Nhất là thèm giao cấu với con nít.
– Đần bà nào mà hiện quỷ vậy con? Bà gịà hỏi.
Vân bỏ cục giò heo xuống, ôm bụng cười ngất.
– Hai cái đứa quỷ này. Đứa nói, đứa cười. Tao hổng hiểu gì hết. Làm gì có thứ đàn bà ác ôn vậy nà.
Đàn ông lớn tưổi thiếu gì, phải cặp với con nít bằng tưổi con của mình, coi làm sao được??? Có thèm quá chịu không nổi lúc chồng vắng nhà thì ăn vụng tàm…
Tạm, như con Vân đây với con, chớ có chồng, có con đàng hoàng, ai làm chuyện kỳ cục vậy, coi sao được hai con. Thiên hạ, thị phi, làng xóm nó cười cho chết!
– Vậy mà coi được à má. Chẳng những coi được mà còn có phần hấp dẫn, mê ly. Chuyện này không phải thằng Khải nó khoe, mà chính mắt con nhìn thấy cách đây có mấy chục thước à má. Con nín thở luôn?
Bà già ngồi ngượng chín ngươi, đờ đẫn, thộn mặt ra. Bà nói:
– Mà thôi, nói chuyện khác đi. Đừng đề cập tới mấy chị già mất nết đó làm chi. Nói chuyện tụi con đây nè. Lâm, con có biết thằng nhỏ mẹ đang ẵm đây là hòn máu của con không?
– Dạ mẹ đã biết hết, con cũng phải thú tội. Phần con muôn nól thêm là chị Vân. Tội nghiệp lắm mẹ. Nhịn ăn nhịn uống được, chớ làm sao đàn bà phơi phơí như chỉ mà biểu phải quên đi việc gần gụi với đàn ông. Cho nên, thay vì để chỉ ngoại tình với anh hàng xóm, tại sao con không ra tay “cứu độ” Chỉ có đẻ con thì giòng giống nhà mình. Chớ nếu thằng nhỏ mà giống ai, gia đình mình chỉ tan nát. Ba má cũng mất đi thằng cháu nội. Và mang tiếng, mang tai…
– Ời, mẹ đồng ý. Nhưng kín đáo chút. Mỗi lản tụi con gần gụi nhau, làm ơn đóng kín các cửa. Chớ con Vân nó la, Trời ơi, bên phòng má còn nghe nữa làmá đã được dịp xem tụi con ăn nằm cả chục lần. Đính nól tụi con phảl đóng cửa để tránh sự dờm ngó của ngườí ăn, ké làm. Mà rồt, má lại thôi. Bởi vì, bởi vì, nếu tụi con đóng hết cửa, làm sao má được nhìn lén. (Thở ra). Mỗi lần xem một pha dài cả tiếng như vậy, má… má… má muốn chết luôn các con ơi!
– Tại sao má không gọi thằng Khải?
– Ôi cái thằng dịch vật đó nó cũng có cả lô bồ nhỏ tuổi. Mỗi lần hẹn với nó là tôn không bỉết bao nhiêu công phu. Chớ có phải muốn là có liền như con Vân với con đâu…
Bà lại ngước mắt nhìn con cặc của Lâm vẫn cương cứng, vẫn gật gật cái đầu, màu hồng rất mời mọc. Bà thấy cặc của Khải thua xa thằng Lâm. Rồi bà nói tiếp:
– Chị Ba mày cũng hết lời khen ngợi con. Nó nói nó muốn có thai để đẻ một thằng con giống hệt con, làm kỷ niệm. Vì anh Ba mày, cái gì so với con cũng thua xa. Nó nói, mỗi lần hẹn hò với con, là nó phải ra ít nhất bốn lần. Còn nằm với anh Ba mày, nhạt như nước lạnh, nó chán lắm. Còn con Vân, con thãy thằng Lâm với chồng con ra sao?
– Dạ, thưa mẹ, nhận xét của con thì cũng như chị Ba thôi. Có điều, con hãnh diện hơn: Lâm là người tình đầu tiên đến với con. Con yêu Lâm hơn yêu anh Thanh. Vì xác thịt đã đành, nhưng ở Lâm có cái gì làm con yêu say, đắm đuối. Như hồi nãy, mẹ bước vô thấy đó Tụi con không cần phải đụ. Đôi khi chỉ nằm lộn đầu bú nhau, là con có thể ra đựợc vài lần cách dễ dàng, thoải mái. Còn Thanh, chồng con. Đôi khi ảnh đụ cả tiếng, mà lòng con, trí con vân nhớ tới Lâm. Có lúc ảnh trách con lãnh cảm. Con có ỉãnh cảm đâu! Con dâm đến độ mới sanh xong một tuần là thèm cặc của Lâm, thèm đến mức khóc được. Con hoàn toàn không hiểu. Có lẽ Trời đất sắp đặt như vậy chăng?
Vân nói tới đâu, mặt bà đỏ phừng, hứng tmh tới đó Vân ăn tô cháo đã xong, kéo tay Lâm, bắt ngồi xuống bên nàng. Nàng ôm nút lưỡi Lâm cách công khai và tay sờ bóp, nựng cặc Lâm, như chung quanh chẳng có người nào. Bà già biết điệu, lại ghế gần đó ngồi nhìn cho đã cơn thèm:
– Hai đứa cứ tự nhiên, coi như không có má ngồi nay. Má đang ước gì mình được trẻ lại hồi 20 năm về trước.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Dậy thì quá sớm |
Tác giả | Lâm Thị Nhã Phương |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Sex bú cặc, Truyện bóp vú, Truyện móc lồn, Truyện sex bú lồn |
Ngày cập nhật | 15/05/2021 03:39 (GMT+7) |