Lý trí Huyền bây giờ cũng hoàn toàn tê liệt, nàng ưỡn người theo những cảm giác ngây ngất của nhục dục. Rồi bàn tay nham nhám của Tuấn len vào kẽ tay áo của Huyền, mân mê trên lớp vải áo lót như đùa giỡn với lửa, Tay Huyền vẫn buông thõng, rũ rượi, cổ ngã hẳn trên vai Tuấn, mắt nàng mờ dại, nàng thì thầm bên tai Tuấn những câu nói vô nghĩa.
Khi tay Tuấn lách vào dưới lớp áo lót, nhay nhẹ 2 núm vú hồng căng mọng, nàng nhắm nghiền hai mắt thở đứt quãng, nàng gập người xuống, mông thúc mạnh vào người Tuấn, Huyền lại thót người lên, nàng vưà chạm vào vật gì đó cồm cộm sau lưng, Huyền thấy trời đất bay bổng, đạo đức, tôn giáo và Du mờ nhạt để thay thế bằng một thứ cảm xúc đê mê mà nàng chưa bao giờ được thưởng thức. Nàng đưa hai tay áp mạnh tay Tuấn vào ngực làm cho Tuấn cũng quên mất t trong tay mình chỉ là một cô gái yếu đuối, Tuấn bóp mạnh, ngấu nghiến 1 cách thèm khát… Huyền rên lên trong khoái lạc:
– Đau quá Tuấn ơi…
Tiếng rên của Huyền như một hóa chất kích thích, Tuấn vuốt tay dần xuống bụng Huyền, mơn trớn làn da mịn màng, vuốt ve bên ngoài quần giữa hai đùi của Huyền. Tuấn đê mê nghịch ngợm nơi khoảng đùi căng phồng, nhìn say đắm đôi mắt Huyền lúc này như khờ dại. Huyền mềm nhũn như bức tượng đất sét chưa khô, mặc cho Tuấn muốn uốn nắn theo ý muốn.
Tuấn ngồi xuống sa lông, kéo Huyền xuống theo, ngồi trên đùi Tuấn. Nàng cũng không kháng cự. Tuấn kéo Huyền nằm ngả, nàng cũng ngả Theo. Tuấn nhẹ nhàng kéo 1 châm Huyền lên ghế, chân kia vẫn buông thả sõng sượt dưới sàn nhà, Tuấn vén áo thun của Huyền trễ xuống quá ngực, lồng ngực Huyền nhấp nhô theo từng nhịp thở Vội vã. Tuấn lần cởi chiếc thắt lưng mảnh khảnh, tháo những chiếc khuy cài, Huyền cong ưỡn người như kẻ tùng phục ngoan ngoãn để Tuấn có thể kéo quần nàng trễ xuông dưới.
Huyền lúc này như con thú ốm, rên rỉ cào cấu bâng quơ, quần áo lệch lạc càng tăng thêm nét quyến rũ của người đàn bà khao khát quá lâu. Tuấn thò tay lần vào trong quần lót của Huyền, nước ướt sũng loang lổ ra ngoài mảnh vải trắng. Ngón tay Tuấn kéo nhẹ giữa hai mép làm cho Huyền cong cớn, nàng vặn vẹo người úp mặt vào đùi Tuấn, tay nắm chặt vào cạnh ghế, chân duỗi thẳng, các bắp thịt co giật từng hồi và khi Tuấn thọt ngón tay vào sâu thì Huyền cắn môi rên xiết vì khoái lạc, một chất nhờn trắng đục chảy chầm chậm giữa hai đùi trắng nõn của Huyền. Lúc này thì Huyền như con thú dại oằn oại cào cấu vào Tuấn, nàng thì thào…
– Huyền chết mất thôi Tuấn ơi…
Chợt Tuấn đứng dậy, với tất cả nghị lực Tuấn khẽ nói:
– Chi tha lỗi cho em.
Huyền vẫn còn ngất ngây với thiên đường dục vọng, tiếng khép cửa làm nàng choàng tỉnh, sự trống vắng chung quanh khiến Huyền trở về với thực tại và cảm giác nhầy nhụa làm cho Huyền nhận thức được những chuyện xảy ra. Huyền trở Về với bản chất hiền thục của người phụ nữ ngoan đạo để cảm nhận sự tội lỗi mình vưa phạm phải. Nước mắt ăn năn chảy dài, mặc cảm ngoại tình trĩu nặng. Huyền gục mặt khóc nức nở thành tiếng.
Tôi giận tím người, tôi thấy tất cả, nghe trọn vẹn, một cái gì uất nghẹn, ghen tức trào lên cuống họng, sôi trong máu, nhưng tôi không biết phải làm gì, phải đối xử ra sao. Ly dị… như vậy tai tiếng quá cho tôi. Nhắm mắt làm ngơ… đâu thể như vậy được… Tôi như kẻ cuồng dại lúc này, màn ảnh monitor vẫn nhảy múa với hình ảnh Huyền cong cớn Trong khoái lạc.
Trong head phone vẫn văng vẳng tiếng Huyền rên rỉ với lạc thú tình dục. Gác cả hai chân lên bàn, ngả người trên ghế, hai tay đan nhau che ánh sáng mờ nhạt trong phòng làm việc, phản chiếu trên khung kính 2 chiều bóng dáng những cô nhân viên đang cặm cụi trên bàn phiếm hay liến thoắng trong phone làm cho tôi bỗng thù hận những khuôn mặt son phấn.
… Bạn đang đọc truyện Đạo đức tại nguồn: http://truyendam.org/dao-duc/
– Thưa ông, Em đã đánh máy xong bản nháp xin ông duyệt lại. Tuần tới ban kinh tế muốn biết kết quả của ban nghiên cứu để đưa kế hoạch quảng cáo. Ông sẽ phải đi họp tại… Em đã chuẩn bị vé máy bay và khách sạn…
Cô thư ký lịch sự trình bày như thường lệ nhưng hôm nay sao tôi thấy cô ta đĩ thoã làm sao. Đôi chân thon thả uốn éo như mời gọi, mái tóc vàng như lơi lả và khuôn ngực đồ sộ như sẵn sàng nuốt trọn bất kỳ ai vào trong. Tôi vẫn không trả lời, nhìn chòng chọc vào thân hình cô gái, nàng cũng chẳng tỏ vẻ lạ lùng gì vì đã có lần nàng bảo tôi nàng muốn thử đàn ông Á đông, và đã có lần nàng trách móc xa xôi nếu nàng là vợ tôi thì nàng đã bỏ tôi từ lâu vì đàn ông gì mà dục tính yếu quá.
Những câu châm chọc của nàng và bối cảnh lúc này khiến tôi cảm thấy đạo đức chỉ là một thứ vải thưa che đậy những sự thật không tưởng trong con người. Tôi đạp chân vào thành bàn, chiếc ghế lăn nhanh về hướng cửa, vặn chéo ổ khóa rồi lăn ghế lại sát cô thư ký, đôi mắt xanh lơ của nàng vẫn chẳng tỏ vẻ gì ngạc nhiên hay sợ hãi, đôi môi tô hồng còn cười mỉm thật đĩ thoã.
Tôi là con thú hận thù đàn bà lúc này nên không một chút ngượng ngập, tôi thò tay vào chiếc váy ngắn của người thư ký, mắt vẫn hằn học nhìn nàng, chất chứa toàn những ý nghĩ tàn bạo. Tôi căm hờn giật mạnh mép chiếc quần lót làm cho nàng hơi mất thăng bằng trên đôi giày cao gót nên vịn tay vào vai tôi. Không một chút gì đắn đo, tôi dùng ngón tay thọc mạnh vào giữa làm cho nàng nhăn mặt, hai ngón tay tôi day dứt núm thịt nhỏ và tôi thấy rõ sự phản ứng của cơ thể nàng, nước nhờn rỉ ra từ từ và nàng bắt đầu giang chân ra nhè nhẹ.
Tôi vẫn nhìn thẳng vào mặt cô thư ký, nụ cười trong khóe mắt xanh như trêu tức tôi thêm, tôi dùng cả ba ngón tay thụt ra thụt vào 1 cách thô bạo làm cho nàng đờ đẫn, nàng vụt ôm lấy đầu tôi kéo tôi đứng dậy, hôn lên môi tôi như một kẻ thèm khát lâu ngày, lưỡi nàng không ngừng chuyển động, uốn éo quấn quýt lấy lưỡi tôi, hơi thở nàng dồn dập rồi đứt quãng, nàng thì thầm bên tai tôi như nhắc nhở một tấn tuồng khiêu dâm:
– Hãy làm giống như em đó anh.
Câu giáo điều ngắn ngủi nhưng thật quyến rũ chợt làm cho tôi quên bẵng những hận thù, tôi bắt chước nàng, quấn lấy lưỡi nàng, hút mạnh những dòng nước bọt một cách thèm khát, mùi thơm bạc hà trộn lẫn với mùì hương phấn làm cho tôi cảm thấy cơ thể rạo rực. Bỗng nàng thò tay xuống dưới, kéo chiếc phéc mơ tuya vội vã, lần tay vào xoa bóp tôi như một trò chơi quen thuộc.
Rồi nàng lôi nó ra khỏi lớp vải quần chật hẹp gò bó, nàng thụp người xuống mân mê nó trên môi, tay nàng không ngừng lôi kéo, đẩy đưa làm cho tôi cương cứng, nàng nuốt trọn nó vào mồm như lưỡi hái của đao thủ cắm phập vào cổ tử tội làm cho tôi rùng mình. Tôi quên hết, quên quá khứ, quên tương lai, tôi cố kềm tiếng hú trong họng, tay tôi bíu chặt lấy mái tóc vàng của nàng dí mạnh vào như để được chết thật đau đớn.
Nhưng không, nàng không cho tôi chết dễ dàng như vậy, nàng vụt đứng dậy bước vào phòng máy chứa băng, tôi như một xác ướp đi theo không 1 chút đắn đo. Tôi khóa cửa căn phòng an ninh cách âm như hoàn toàn hiểu rõ ý định của nàng. Trong gian phòng này, nàng tự nhiên trút bỏ chiếc áo sơ mi cổ rộng, nàng tụt nhanh chiếc váy cũn cỡn, thân hình vệ nữ lồ lộ Dưới ánh đèn, nàng ngả người nằm dài trên chiếc bàn nhỏ dõng dạc ra lệnh cho tôi như thể để Trả Thù những lần bị tôi sai khiến:
– Bú em như em đã bú anh…
Tôi không gật đầu, cũng chẳng phản đối, tôi như một cái máy được thảo chương để tuân phục mệnh lệnh của nàng, tôi gập người trên làn da bụng trắng toát mịn màng, cà nhẹ hàm râu lười cạo như một tay chơi thiện nghệ, không hiểu tôi học được cách này ở đâu hay chỉ là một bản năng tình dục, nàng giang chân, cong cớn thân mình, tay nắm tóc tôi đẩy dần xuống dưới.
Quen với động tác quấn lưỡi, tôi mạnh dạn liếm trên mu nàng, nước nhờn bền bệt chung quanh đám lông vàng lưa thưa mà bình thường chắc là tôi rất ghê tởm. Nhưng lúc này sao tôi thấy quyến rũ thèm thuồng như đứa trẻ thèm kẹo ngọt. Tôi liếm mép nếm vị mằn mặn, lờ lợ của nước nhờn rồi vục mặt vào hôn lấy hôn để, lưỡi tôi ngoáy sâu cào trong, vạch từng góc nhỏ để yìm kiếm 1 thứ gì mà chính tôi cũng không biết.
Nàng rên to bất chấp sự đời, nàng kéo hai tay tôi ấn vào ngực làm cho tôi chợt nhớ đến khuôn ngực trắng trẻo của nàng mà đôi khi tôi đã lén nhìn qua kẽ khuy áo. Tay tôi bóp thô bạo trên hai gò ngực căng phồng, tôi chồm lên ngấu nghiến hết bên trái rồi bên phải núm vú nàng lúc này đỏ hồng cương cứng, nàng vươn cổ lên nhìn rồi lại duỗi người uốn éo làm cho cơn dâm của tôi biến tôi thành con thú.
Cái dâm tính kỳ dị trong tôi bừng sống như loài mãnh thú sổ chuồng, tôi leo hẳn lên người nàng, cầm tay nàng dí vào của tôi, và nàng cảm nhận ngay được điều tôi mong muốn, nàng đưa nó mơn trớn trên sớ thịt căng mọng và tôi rình rập đúng cơ hội để ấn mạnh vào, nàng rú lên như con thú bị thương, nhưng nét mặt lại lộ vẻ đê mê hoang dại. Tôi chợt như một cái máy rỉ sét bất chợt được thêm dầu mỡ vụt hùng hục nhấp không ngừng, nước của nàng nhiều quá nên tôi thấy trống vắng của lớp da cọ xát, càng trống vắng tôi càng thúc mạnh, tiếng bắp thịt chạm nhau tạo thành một thứ âm thanh thô kệch mà ai nghe thấy cũng chỉ có thể liên tưởng đến cảnh tượng hai người tình nhân đang yêu nhau.
Thời gian trôi qua mà tôi cảm thấy như vạn vật ngừng chuyển động cho đến lúc nàng vươn người vật tôi nằm ngửa, sức nặng của nàng không làm cho tôi khó chịu hay đau đớn mà trái lại, tôi ao ước nàng nặng hơn để thỏa mãn sự gắn bó trong tôi. Và nàng đã đáp ứng lời mơ ước thầm lặng đó bằng cách ngồi thẳng dậy, tay chống trên vai tôi, chân xoãi hai bên như chàng võ sĩ Su Mô khi lâm trận.
Và nàng bắt đầu nhấp nhổm chầm châm, nhè nhẹ, mặt nàng ngước lên trời đón nhận lấy ánh sáng ngọn đèn như để thu hút thêm sức lực bù đắp cho sự cuồng dại mờ đục trong đôi mắt to xanh thẫm. Cánh tay trần nhễ nhại mồ hôi, luyện quyện vài lọn tóc vàng, hai gò ngực hây hẩy theo nhịp nhún nhảy của nàng. Trời ơi, vậy mà tôi ngu dại cố ép mình vào khuôn khổ đạo đức giả dối để không được hưởng những khoái cảm của giống thú người, tôi đưa cả hai tay nhồi bóp vú nàng làm hằn đỏ những vết vùi dập, hai ngón tay bóp mạnh cả hai núm vú căng mọng trên đầu ngực làm cho nàng há hốc miệng nhưng không thành tiếng, nàng áp mạnh thân hình kiều diễm lên người tôi rồi đổ ập lên ngực tôi, tay nàng bấu mạnh trên vai tôi như thể các móng tay ăn sâu vào da thịt.
Và tôi cảm thấy của nàng co thắt liên tục như tràng pháo tay khen ngợi kẻ chinh phục làm cho bản tính hiếu thắng của tôi được thỏa mãn, tôi trân người trước khi buông thả chính mình để bắn hàng loạt tinh khí như khẩu súng liên thanh đang buông những loạt đạn dòn rã. Nàng vẫn bám tôi thật chặt, mắt nhắm nghiền, tay chân nàng cứng đờ trong khi mồ hôi nàng toát ra ướt đẫm người. Dục vọng từ từ tan biến để Rồi cả hai cùng yên lặng. Nàng nhẹ nhàng ngồi chồm dậy, nước trắng đục chảy dài trên háng. Mắt vẫn long lanh như cơn thèm khát chưa được thỏa đáng, nàng ôm lấy của tôi cuốt ve trong tay, nàng thì thào nho nhỏ:
– Em tưởng anh bị lãnh cảm, Em cảm thấy tội nghiệp cho vợ anh. Nhưng bây giờ em đã biết. Xin trả anh về với gia đình, chuyện hôm nay chỉ là 1 giấc mơ êm đềm phải không anh…
Người thư ký đi khuất, tôi ngồi bất động để nghĩ về những gì đã xảy ra. Một ngàn câu hỏi diễn ra trong đầu tôi, một ngàn điều mâu thuẫn tranh đấu trong tôi. Nhìn qua lớp kính hai chiều, tôi không nhìn thấy những người thư ký đang làm việc dưới tầng chính như mọi ngày, tôi chỉ thấy một bầy sinh vật tầm thường được gọi bởi các tên gọi khác nhau, gương mặt tôi phản chiếu nhưng tôi thấy đó cũng chỉ là 1 sinh vật khác giống không hơn không kém.
Tôi lại nhớ đến Lan, vợ của 1 người bác sĩ quen biết. Trước khi Lan bỏ chồng, tôi có dịp tiếp xúc với Lan ở nhà. Chồng Lan là người đam mê khoa học, tận tụy với nghề nghiệp nên Lan thường ở nhà 1 mình hay đi lang thang mua sắm cũng 1 mình. Hôm đó Lan mặc chiếc áo mỏng tiếp tôi, chiếc nịt ngực hằn lên sau làn vải khiến tôi có nhiều ý nghĩ đen tối.
Tôi không dám thực hiện với Lan ngoài đời, nhưng đêm đó tôi đã ôm Lan say đắm trong giấc ngủ. Nàng than thở về số phận cô đơn, và tôi cũng an ủi nàng dù rằng chính tôi cũng không hiểu nỗi cô đơn của Lan là gì. Lúc về tôi thấy Lan nhìn tôi bằng ánh mắt thầ. T tình tứ. Bây giờ thì tôi có thể Dám nói chắc đó là ánh mắt của người đàn bà khao khát ái ân.
Lan từ bỏ hết danh vọng sự nghiệp để đi theo một người kém xa bạn tôi trên mọi lĩnh vực. Nhưng có lẽ đó là lời mời gọi của hạnh phúc. Thứ hạnh phúc mà trong đó tình dục và tình yêu phải hòa trộn đồng đều. Nếu chỉ có tình yêu thánh thiện thì 1 ngày nào đó nó sẽ cao bay lên ngôi vị của tình yêu để trả lại cho con người sự trần tục của tình dục.
Ồ, chân lý của hạnh phúc giản di như vậy tại sao mãi hôm nay tôi mới nhận thức được nhỉ, tôi nghiệp Huyền, tội nghiệp chính tôi, cái vỏ đạo đức khuôn phép làm cho hạnh phúc gia đình tôi suýt tan vỡ. Tôi bỗng cảm thấy Huyền chẳng phạm tội lỗi chi cả, Tuấn cũng chẳng sai trái gì, họ chỉ phản ứng theo những bản năng thông thường. Có khi Tuấn và Huyền còn đạo đức hơn tôi vì ít ra họ cũng đã ngừng lại được ở mức sau cùng…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Đạo đức |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Sex bú vú, Truyện bóp vú, Truyện ngoại tình |
Ngày cập nhật | 16/06/2021 03:50 (GMT+7) |