Hồi chiều, đứa nào đứa nấy đều hăm hăm hở hở vì chúng tưởng rằng lần này sẽ được thưởng thức tấm thân tuyệt mỹ của cô Trí nào ngờ xôi thì hỏng, bỏng cũng không và Lợi, cái thằng nhóc có vẻ khù khờ, ngáo ộp kia lại có diễm phúc thay thế chúng để thưởng thức từng làn da ngà ngọc, từng thớ thịt trinh nguyên của cô vào đêm tối trừ tịch.
Thật vậy, so với bạn bè cùng trang lứa thì Lợi quả là không có vẻ gì là lanh lợi cho lắm, thậm chí rất nhát gái trong khi đám con trai cùng lớp thằng nào thằng nấy đều miệng bằng tay, tay bằng miệng nhưng nếu giả sử có ai mà biết được rằng nó đã có đến sáu mối tình thì chắc phải ngã lăn ra mà chết vì không sao có thể tưởng tượng nổi.
Chính nhờ cái lịch sử tình trường hoành tráng này cho nên đêm nay trên manh chiếu sờn mòn, nó mới có đủ tinh thần và nghị lực để cùng với giây phút tuyệt vời trôi qua khám phá, chiếm đoạt, hưởng thụ thân thể ngà ngọc cô giáo chủ nhiệm dạy Toán của nó.
Do quá mãi mê hôn nhau đến nỗi nước bọt tứa ra ướt nhẹp cả hai bên khóe miệng nhưng hai cô trò tuyệt nhiên không hề có ai hay biết hoặc quan tâm đến, cô giáo hai mươi bảy tuổi chưa chồng chưa con và thằng học trò mười ba tuổi tuy cách biệt nhau những mười bốn tuổi nhưng hiện tại chỉ còn nghĩ đến mỗi một điều đó là họ đang trao cho nhau tình yêu trong đau khổ, nghẹn ngào và cay đắng.
Sở dĩ kết luận như vậy vì lúc chiều cả hai vừa vượt qua được một vụ bắt cóc khủng bố hiếp dâm vạn phần thập tử nhất sinh và cũng nhờ có vậy nên tình yêu mới đến cùng với hai cô trò một cách quá đỗi bất ngờ, tuyệt nhiên không ai có thể lường trước được.
Sẵn một điều tương đồng của cả hai cô trò nữa đó là trái tim họ đang bị hoành hành dữ dội của cơn bão tình: Lợi thì chị Hồng Lê ra đi không nói lời từ biệt còn đối với cô Minh Trí, cô vừa mới bị thầy Cao phụ bạc để đi theo một bóng hồng khác.
Chính bọn thằng Nhân tuy rất du côn, dâm đãng như chúng ta đã biết nhưng vô tình chúng lại trở thành Nguyệt lão se nhầm sợi chỉ hồng tơ duyên cột dính cô Trí và Lợi với nhau.
Hơi thở hổn hển, nóng bỏng, cô giáo và học trò trong vòng tay ân tình không ngới lăn qua lộn lại, thường xuyên thì trò nằm đè lên thân cô nhưng cũng có lúc cô lại trở mình nằm sấp trên người trò.
Lúc này, tuyệt nhiên hai cô trò không ai nói với ai một lời nào cả bởi vì chuyện tình yêu ân ái cũng giống như nhân gian, cả hai chỉ cần hiểu nhau, cảm nhận nhau là đã quá đủ, với bản năng sẵn có của con người do thượng đế ban bày và sắp đặt, cả hai chỉ việc thể hiện với nhau bằng hành vi, cử chỉ mà thôi.
Ngay từ những giây phút đầu tiên của cuộc tình, dù gì đi nữa thì Lợi vẫn còn biết được đây là cô giáo chủ nhiệm của mình cho nên nó tỏ ra thật hết sức từ tốn, chậm rãi và nhẹ nhàng.
Nó không muốn cô Trí có cảm giác rằng nó cũng là một giuộc chẳng khác gì bọn thằng Nhân chỉ biết chà đạp, hưởng thụ, nó không muốn cô có ý nghĩ rằng bản thân mình đang bị khống chế chiếm đoạt.
Riêng đối với cô Trí, cô thật sự ngỡ ngàng, hoang mang lẫn lộn với ngạc nhiên vì thằng học trò tuy mới có mười ba tuổi đầu nhưng lại rất điệu nghệ, sành sõi, bởi thế cô không những không buồn phiền, thất vọng mà trái lại cô tỏ ra sung sướng quá đỗi trong tư thế tự nguyện trao gửi và đón nhận tình yêu.
Giờ đây cô xem Lợi không còn là một thằng học trò nhỏ nhoi nữa mà trong mắt cô, nó đã thực sự trở thành người lớn ngang hàng với cô, người tình đầu tiên của cô ( trước giờ tuy cô và thầy Cao quen biết nhau đã lâu nhưng hai người vẫn chưa đến mức độ thân mật như cô và Lợi bây giờ).
Ngượng ngùng vì cảm nhận được những ngón tay thằng học trò đang lần nhẹ mở từng hột nút ốc nơi chiếc áo xẩm cô đang mặc, đầu tiên là cổ xuống vai và nách rồi dọc theo sườn phải cô, có tổng cộng tất cả là tám hột nút trong chốc lát đều đã bị tháo bung ra.
Cặp mắt sắc lẻm như dao cau của cô Minh Trí cứ mãi miết nhắm nghiền nhưng không phải là cô đã ngủ thiếp đi mà thực sự cô vẫn tỉnh táo vì hai cánh tay cô đang lần lượt co duỗi rút ra khỏi hai ống tay áo, hết cánh tay phải rồi đến cánh tay trái sau khi Lợi mở nguyên cả thân áo trước của cô từ trái qua bên phải.
Lúc chiều, cô Trí tự cởi áo là để thỏa mãn dục vọng thấp hèn của một lũ du côn còn giờ đây, cô lại cho phép Lợi được cởi áo của cô chính là vì cô yêu nó, sẵn sàng dâng hiến cho nó những gì cô đang có.
Thằng học trò nhẹ nâng người cô giáo dạy Toán của nó lên rồi từ từ rút chiếc áo từ dưới lưng cô ra, cẩn thận đặt vào một chổ nơi đầu chõng.
Vì ngày hôm nay đi câu nên trang phục của Lợi rất là đơn giản, từ sáng đến giờ trên người nó vỏn vẹn chỉ có chiếc áo thun màu bordeau đã cũ cùng với chiếc quần đùi kaki nâu sẫm, không hiểu sao lần này làm tình với cô Trí, nó lại tranh thủ cởi áo thun của mình ra trước? Do trước đây đã có lần Lợi đi câu với chị Minh bị mắc kẹt sáng đêm trong doi đất cầu Cỏ May nên đêm nay, khuya rồi không thấy Lợi về, bố mẹ và các chị của nó nhanh chóng nghiệm ra là nó bị nước lên bao vây ở đâu đó và do lúc sáng nó có nói là đi câu với cô Minh Trí nên họ an tâm đi ngủ, không lo lắng chi cả.
Đương nhiên là họ dù có là thánh đi nữa cũng không thể nào biết được hiện tại, thằng út trong gia đình đang cùng với cô giáo của nó yêu nhau tha thiết, ngất ngây, say sưa, đắm đuối và cuồng loạn bên trong căn chòi nơi doi đất cầu Rạch Hào.
Bên tai hai cô trò như đang văng vẳng bài hát Ý tựa đề Besame Mucho (Hãy yêu nhau nữa đi) trong lúc hai bàn tay Lợi lần ra sau lưng cô, mày mò tìm kiếm một lát đã tháo xong hai cái móc sắt nhỏ bằng nhôm nối hai sợi dây nơi chiếc nịt vú của cô.
Chỉ trong chốc lát, chiếc nịt vú cô Trí đã lỏng dần, lỏng dần, không còn bó sát vào ngực cô nữa và khi ấy, trò dễ dàng cầm lấy manh áo thứ hai trên người cô để lên một chổ cùng với áo xẩm vải soa đỏ bông trắng.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Cô giáo Trí |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Đụ cô giáo, Hiếp dâm tập thể, Truyện hiếp dâm, Truyện học sinh, Truyện phá trinh |
Ngày cập nhật | 04/02/2018 05:00 (GMT+7) |