Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv2.cc
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Cô giáo Hoan » Phần 17

Cô giáo Hoan

Phần 17

Thằng bé khi này bị lùng bùng cả người, cổ khô, miệng đắng, tay chưn giựt giựt, da thịt nổi gai, và bỏ mẹ, khúc củi của nó cũng bắt đầu nổi cứng. Bố ai mà giữ yên được khi người đàn bà khoe tuốt tuột những món độc của họ ra.

Thằng bé rên nhỏ trong họng, nó cảm thấy dái nó nóng và gật gù, gật gù. Nó nói nhỏ với cây gậy gân của nó : mày làm ơn mềm lại dùm tao chút đi, chớ mày cứ sửng cồ như vậy thì chết tao một cửa tứ. Tao biết mày muốn gì rồi, nhưng cô ấy là ân nhân của tao, mày ráng nhịn, đừng để tao bị vạ. Cổ mà thấy tình trạng của mày thì cổ tống cổ tao sớm. Tao bị gậy ra đường thì mày cũng đói thôi,

Tâm nó một đằng mà ý nó một nẻo, chẳng ai chịu nghe ai. Nó lóng ngóng quá thể, nó xích xích gần lại cạnh giường, muốn liều làm như tình cờ bắt gặp nên kéo hộ tà áo cô xuống, nhưng cánh tay nó như bị đóng băng, cứng ngắc, không cử động được. Còn con mắt gian tà của nó thì xoáy chặt vào những chỗ đang thèm nhìn.

Trời sáng òa, căn phòng đùng rẹt lên chói chang. Cô giáo mở choàng mắt, bắt gặp đúng lúc cậu bé đang mê mẩn nhìn cô. Một cách vơ víu, cô mò mẫm vạt áo, mới hay nó kẹt cứng cả cục ở chỗ ức. Như vậy là cô đã ở truồng nãy giờ.

Thằng bé thấy cô thức dậy thì mồm năm miệng mười, liến láu che dấu tội. Nó bảo : cháu vừa vào thấy cô ngủ lăn tới lăn lui, áo xốc xếch, định kéo lại thì cô tỉnh. Cô cứng họng chẳng biết nói ra lời. Nhưng trong thâm tâm cô thì thào với cô : anh vờ vịt khéo lắm, nhưng tôi chả trách gì anh được. Coi như tôi thua anh keo này.

Nói rồi cô lẳng lặng ngồi lên, coi như không có chuyện gì xảy ra. Cô ngáp vài cái, chả buồn che áo lại hẳn hoi. Dù gì thì thằng bé cũng nghía cô đầy đủ rồi, còn cần gì mà khép nép nữa.

Bất chợt, cô nhìn thấy chỗ quần đội lên của đứa bé. Cô bặp ngay vào để có cớ mắng nó cho nguôi : cháu lớn rồi, phải mặc quần lót vào, đừng thâng lẫng ra coi kỳ lắm. Thằng nhỏ hiểu ngay nên thẹn đỏ mặt, nhưng cũng thưa : cháu nào có cái quần lót nào đâu cô.

Đến phiên cô Hoan lại châng lâng. Nó nói đúng, nên cô ậm ừ hứa sẽ mua cho nó vài cái thay đổi. Và để cô cháu thoảt ra khỏi sự lúng túng, cô giục nó đi lo bữa điểm tâm để cô còn kịp đi dạy.

Thằng bé vụt đi như ngọn gió. Cô Hoan ngồi thở dài. Sao mà cô gặp chuyện không vui hoài. Hay là tại số cô hẩm hiu nên cứ vấp phải sự hơ hỏng liên tục.

Buổi sáng cô giáo thức dậy trông vô cùng rã rượi. Thằng bé thấy cô ngồi lên mấy lần lại nằm xuống. Miệng cô luôn lẩm nhẩm : giá gì hôm nay ngày nghỉ thì khỏe biết mấy. Nói thì nói vậy rồi cô cũng bò dậy. Đứa bé thấy vậy nói với cô : nếu mệt thì cô xin nghỉ một bữa đã sao, trước giờ cô có nghỉ vặt đâu mà e dè, ai chả có lúc đau yếu.

Cô giáo Hoan gạt đi : nói như cháu thì nói làm gì. Dễ cứ hơi tí mỏi mệt thì học trò còn bài vở gì được. Để tỏ cô còn sức, cô đứng ào lên, nào ngờ cô loạng choạng ngay. Thằng bé choàng dậy chạy đến đỡ, vừa lúc cô muốn khuỵu xuống. Nó cằn nhằn : cháu đã bảo, cô chẳng nghe. May mà chưa ra khỏi nhà, chứ ngã uỵch ngoài đường ngoài sá, cháu biết đâu mà đỡ hay dìu cô về được.

Cô Hoan than là nhức đầu quá, lại chóng mặt nữa. Thằng bé nói như là người có quyền quyết định trong nhà : cô nằm nghỉ đi, cháu đỡ cô xong sẽ đến trường báo, trở về cháu sẽ lo nấu cháo, tiện thể mua lá xông về để cô xông là hết.

Cô giáo rị mọ nằm lên giường, mắt chao đảo vì những quầng hình ảnh xoay chong chóng. Tuy vậy, cô cũng cố quệt vài chữ vào giấy để thằng bé đem đến nhờ cô bạn lớp bên cạnh trình cho hiệu trưởng xin nghỉ. Đứa bé đỡ cho cô nằm hẳn hoi, kéo ngay ngắn lại vạt áo và lấy chăn đắp cho cô. Xong nó ba chân bốn cẳng chạy đi mất.

Một loáng đã nghe léo xéo về đến nhà. Người nó chưa lộ hẳn thì tiếng đã oang oang : xong rồi, trường đã tạm cử người thay cô. Cháu cũng mua lá xông về đây, cô nằm nghỉ, để cháu đun ngay. Và nó hì hục làm ở bếp, mùi lá xông dần dần bay ngào ngạt, lá hương nhu, lá tía tô và linh tinh nhiều thứ khác.

Cô Hoan tuy mệt mỏi, mắt không nhướn lên được mà ngửi thoang thoảng mùi nồng nồng của lá xông cũng thấy nhẹ ra, mũi thông, bớt khò khè, nước mắt bớt giàn giụa, cổ bớt đau. Cô định bảo thằng bé thôi không phải xông xiếc gì nữa, nhưng cậu nhỏ lảng vảng tận dưới bếp có lên đâu để cô dặn.

Một chốc thì nghe nó thở è è bưng nồi lá xông lên. Thằng làm rất chu đáo, nó lấy cái nồi tướng nấu thật nhiều nước, lại buộc giấy báo cho giữ kín hơi. Nó trịnh trọng đặt ngay tại chân giường, lấy cái đẩu con bắc lên và lăng xăng hối cô xông cho nóng.

Lúc này cô Hoan mới thấy lúng túng. Thằng bé có lòng, nhưng cô lại rụt rè. Xông là phải cởi tuốt tuồn tuột xống áo ra, chỉ còn thân hình trần truồng rồi trùm kín hai bá lớp chăn lại thì hơi nước mới dồn xông để tẩy chất độc bám trong người. Mà làm như thế thì dị chết.

Cho nên thằng bé giục tới giục lui mà cô ì ạch tìm kế hoãn binh. Việc này thật dở, một mình thì cô làm không xuể mà để cậu nhỏ giúp thì làm sao ấy. Thằng bé thấy cô cứ lẳng nga lẳng ngẳng nên nói xẵng : cô dây dưa thế thì bay hơi hết. Vừa nói nó lại lấy gói long não định chọc thủng giấy để trút vào nồi, nó trù trờ hỏi gắt : sao cô có định xông hay thôi, để cháu dẹp.

Cô giáo ấp úng : cô thấy đỡ rồi. Thằng bé có vẻ dỗi : công khó cháu lo cho cô, cô lại dở ương. Đỡ chứ có hết bệnh đâu, nghỉ nhanh nhanh cô chẳng muốn lại muốn nằm lình xình nhiều ngày, đó là tùy cô thôi. Nói xong nó rẹt rẹt đòi bưng nồi nước xông đi. Cô giáo phải ngăn nó lại : từ từ đã, để cô xem sự thể thế nào.

Cuối cùng thì cô cũng phải nhận làm việc xông, một là để trả công cho cậu nhỏ, hai là nghe nó nói cũng có lý. Nhưng cô lại bảo nó : cháu quay đi cho cô trút áo ra. Thằng bé bắt tức cười, bà còn thiếu thứ gì tui chưa nghía mà còn vờ che với đậy. Tuy nhiên, nó cũng quay lưng đi cho cô yên lòng.

Cô bỏ áo thì ngồi sụp xuống liền, thằng bé lại trêu : thế giờ cô tự đắp chăn hay là để cháu giúp. Cô giáo thỏ thẻ nhờ nó, thằng bé ung dung quay lại, quơ hai cái chăn, lần lượt che lên người cô. Cô Hoan ho khùng khục vì ngộp, phải vội hé một góc chăn ra thở. Thằng bé giắt các đuôi chăn kín và dùng ngón tay chọc thủng lớp giấy đổ bột long não vào.

Lại một phen cô Hoan sặc vì mùi long não bay thốc vào mũi. Hơi nước xông rỉ rả chui qua hai lớp chăn lún phún bay ra, trông loe hoe như lò hầm than. Cô rột rẹt trở người qua lại dưới chăn, rên rẩm là nóng và mồ hôi tươm lắm thế.

Thằng bé bảo để nó giúp lau khô bớt, nhưng cô ngúng nguẩy không chịu. Cậu nhỏ cứ xun xoe ở cạnh, hỏi điều này điều nọ. Đến khi cô giáo bị hơi nước làm cho mồ hôi chui vào mắt xót vùng vằng thì thằng bé chẳng thèm hỏi han gì nữa, thò luôn tay vào lau mồ hôi cho cô.

Chừng cô nhận ra sự kiện thì thằng bé đang lau nơi lưng cô rồi, có đuổi thì cũng đã xong nên cô im thin thít. Thằng bé thế mà khôn, nó phải bắt đầu từ chỗ vô thưởng vô phạt thì mới đem sự tin cậy đến cô giáo được. Vả chăng, nó lau cũng chu đáo lắm, mớ giẻ ơ hờ đưa lên đưa xuống khiến sống lưng cô thấy doãi ra.

Nó lau từ thắt lưng lên cổ, choàng qua hai vai, chậm chạp, rề rà, làm cô càng lúc càng dễ chịu. Cô để yên cho cháu lo, nó lau ngang tảng lưng chau chuốt như người lau tấm gương quí. Nó lại lau dài phía sau cánh tay và từ từ ăn có lên khoản mông của cô nữa.

Thằng nhỏ thật lắm tài, cứ tưởng nó ngô nghê ngốc nghếch mà làm gì cũng điệu nghệ đó chớ. Nó thấm mồ hôi vòng vòng quanh gáy, quanh cổ, lại vén mớ tóc mai ở gáy và hai bên thái dương lên. Khi bàn tay nó lau mông cô sao có vẻ nhột nhột lại êm êm, phiêu phiêu phưởng phưởng như người hát xẩm, cô lim dim mắt hưởng thụ.

Thằng bé chỉ đút tay vào chăn nên chẳng nhìn thấy gì, song vẻ cô lặng im khi nó lau cho biết là cô ưng ý lắm. Nó càng lau ly lo cho cô hơn nữa. Nó bớt rụt rè nên đã dám đưa mớ giẻ sâu xuống vòng mông và đít cô. Còn khi lau ở cổ thì nó đã thử choàng qua dần phía trước cũng thấy cô không phản kháng.

Giờ thì lau xuống cái ức, cô cũng để yên. Bàn tay nó đã hơi chạm đến chỗ chia hai cặp vú vì thịt ở đó dồn lên mà cô vẫn lơ đi. Tiện thể, thằng bé làm như tình cờ lau mồ hôi luôn phía trước người cô, nó lau suốt từ ngực đến bụng, lan qua cả hai bắp vế. Hẳn nhiên là chạm tùm lum vào hai vú, mồ hôi cô quá thể, bám ướt nhẫy khắp người.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Thông tin truyện
Tên truyện Cô giáo Hoan
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Con gái nứng lồn thủ dâm, Đụ cô giáo
Ngày cập nhật 23/04/2017 13:08 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Bà giám đốc đa tình - Tác giả Văn Nguyễn
Em vén cái váy lên cho anh xem quần si líp của em màu gì nào. Chi tròn mắt ngước nhìn người đàn ông đứng trước mặt nàng, gã còn khá trẻ có lẽ chỉ xấp xỉ tuổi nàng hoặc hơn một hai tuổi. Hàng ria con kiến rậm rạp cùng với cái mũi hơi khoằm khiến cho mọi người gặp hắn rất dễ lầm hắn là dân Ấn Độ, nếu không tính đến nước da sáng màu rất thư sinh. Chi nhổm người đứng lên, muốn vén cái jupe lên theo yêu cầu của hắn, nàng phải cởi bỏ cái quần tất ra trước. Cái quần tất bám dính vào người nàng khiến Chi khó khăn lắm mới tụt được nó ra khỏi chân nàng. Hình như ngay đến cái quần vô tri vô giác cũng không muốn chủ nhân của nó phải tụt quần cởi áo ra trước một người đàn ông xa lạ đang thòm thèm quan sát từng cử động của Chi. Chi thấy rõ là gã đang nuốt nước miếng quan sát đôi chân thon dài và trắng trẻo của nàng sau khi đã không còn quần tất. Chi chẳng buốn kéo...
Phân loại: Truyện sex dài tập Địt đồng nghiệp Địt nhau với đồng nghiệp Địt nơi công cộng Đụ cô giáo Đụ lỗ đít Đụ máy bay Đụ thư ký Sex bú cặc Truyện bóp vú Truyện cưỡng dâm Truyện hay Truyện hiếp dâm Truyện liếm đít Truyện liếm tinh trùng Truyện ngậm cặc Truyện ngoại tình Truyện sex bú lồn Truyện sex mạnh
Cái chai em cầm - Tác giả Trần Đại Dư
Lúc vừa chớm đau trong bụng, Tâm đã theo thói quen từ trước là không khi nào nàng đến khám bệnh ở những phòng mạch của người cùng xứ, cho nên nàng mới tìm ra được địa điểm của ông bác sĩ ngoại quốc này trong danh mục điện thoại, để tránh mắc cỡ. Nào dè, ông ta đang cùng với cô y tá, mà cũng cũng có thể cô ta là bồ hay vợ của ông ta không chừng. Hai người toa rập với nhau để đưa Tâm vào... con đường tội lỗi của khoái lạc. Thật ra, Tâm cũng đủ bình tĩnh sáng suốt và đủ cả bản lĩnh để có thể sẵn sàng thỏa hiệp với cái màn chơi bời dục lạc này. Bời vì nàng xét cho cùng thì cũng chỉ là một cách thế chia sẻ những cảm giác khoái lạc của nhục dục mà thôi, đâu có mất mát gì cho nàng và sự kiện này đây cũng là một biểu hiện khác để cho Tâm có thể nhìn thấy thêm bề mặt nữa của một xứ sở văn minh tân tiến với sức mạnh của tự do và phóng khoáng. Nàng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bác sĩ - Y tá Con gái nứng lồn thủ dâm Địt đồng nghiệp Sex bú cặc Truyện bóp vú Truyện của kiều bào Truyện les Truyện ngoại tình Truyện phá trinh Truyện sex bú lồn
Cây Mận sau nhà - Tác giả Kinh Bích Lịch
Phần 9 Xong đâu đó, ông mặc vội quần áo rồi đi lên xóm trên tìm thầy Năm cho kịp con nắng còn chưa tắt. Thầy Năm có ở nhà không thầy Năm? Giọng ông oang oang... Ai đó. Giọng đục ngầu của thầy Năm. Tôi đây, ông Bảy nữa nè! À, ông Bảy hả, mời vào nhà. Đi đường mệt dữ đa. Uống nước đi! Thầy Năm đon đả. Ông Bảy vừa bước vào nhà chưa đặt mông xuống ghế là đã mở miệng than van ủm tỏi: Thầy Năm à, thầy phải cứu tôi rồi đó. Tối qua tôi bị nó hành quá trời. Nó khiên tôi ra sau vườn, “dần” cho tôi một trận tan nát, còn gì là tấm thân đàn ông nữa! Tôi nói thiệt đó nghe, chị Năm . Từ cha sanh mẹ đẻ tới nay tôi chưa bao giờ bị đau như tối hôm qua. Mồ tổ nó thuở nay trái sầu riêng mà nó bắt tôi ấn chỗ đó của tôi vào thì còn con mẹ gì nữa. Chảy nước mắt chưa ăn thua gì ráo trọi Hốp...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bố chồng nàng dâu Truyện bạo dâm Truyện hiếp dâm Truyện ma Truyện phá trinh

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi