– Nè, bữa nay hư quá đi nghe. Dám sờ… người… ta hả?
– Thì lâu lâu cho em sờ chút! Có mất mát…gì đâu – Ngưng một chập, Lợi lại nói – Chị Lê, chị xoay người lại đi, em nói này chút.
Dĩ nhiên là chị Lê không làm sao biết được là Lợi lại dám lừa mình, bởi lẽ giờ đây dù cho có Thiên lôi từ trên trời xuống dương trần dùng sét để ngăn cản nó không được xúc phạm đến chị Lê nữa cũng không thể nào mà thắng nổi nó, nó nhủ thầm là phải làm sao chiếm đoạt cho bằng được chị họ của mình ngay trong đêm nay mới thôi và không thể nào tự dối lòng mình là nó đã chết mê chết mệt vì nhan sắc người chị chú bác ruột dân Quảng Trị.
Do từ trước đến giờ trót mang nặng những năm mối tình với năm người đàn bà con gái nên Lợi thừa biết là chị Lê có cái gì mà thực sự là nó đang thiếu, đang cần cái đó, không thể nào không cần cho được, khi ấy, chị đã hoàn toàn xoay hẳn người đối diện với thằng em họ và chẳng mấy chốc, hai chị em đã vòng tay ôm lấy nhau rồi từ từ dìu đỡ nhau nằm xuống tấm nệm phủ ấm chiếc giường bệnh trãi tấm drap trắng tinh.
Cả người Lợi gần như phủ úp cả lên trên thân thể chị Lê, khuôn mặt nó kề sát khuôn mặt trái xoan xinh đẹp của chị, sau vài giây phút ngượng ngùng trốn tránh, đôi môi mọng đỏ như hoa hàm tiếu chị Lê lại rạo rực hé mở đón nhận lấy đôi môi khát khao của nó.
Nước bọt của người này như là đang cuồn cuộn tuôn trào vào thẳng bên trong cổ họng người kia, hai chị em say sưa ngây ngất và cuồng loạn với nụ hôn mùi mẫn, ngọt ngào mà chúng đang đắm đuối trao cho nhau.
“Có ai biết trong tro còn lửa”, xin lỗi được mạo muội lấy một câu trong bài thơ Bà má Hậu Giang của tác giả Tố Hữu để minh chứng cho cuộc tình của hai chị em chú bác ruột Hồng Lê và Hùng Lợi, nơi bệnh viện trong đêm tối tưởng chừng như nguội lạnh, ướt át lại bất ngờ bùng cháy lên một ngọn lửa tình nóng bỏng tăng cao nhiệt độ lên đến hàng chục ngàn độ tưởng chừng như núi lửa Kilimanjaro trên đất Phù Tang đang phun trào dữ dội sau mấy mươi năm im hơi lặng tiếng.
Vậy đây không thể nào là giả dối cho được mà chính là sự thực, Lợi hoàn toàn không phải nằm mơ mà là đang đối diện với thực tế sờ sờ trước mắt: nó đang cùng với người chị họ mà bấy lâu nay nó yêu thầm trộm nhớ yêu nhau, ân ái cùng nhau, một hành động mà bấy lâu nay nó cứ ngỡ rằng có mơ có mộng cũng không bao giờ thấy được.
Hai chị em lúc đầu còn hôn nhau từng cái một nhưng càng lúc càng về sau, nụ hôn môi của hai đứa cứ mãi miết kéo dài ra mặc dù hơi thở cả hai cứ nặng nề, hổn hển.
Bất cứ chuyện gì trên đời cũng vậy, lúc đầu đều chưa thạo chưa quen nhưng khi đã vào nếp rồi thì không còn gì đáng để mà phàn nàn cả, chuyện tình chị Lê và Lợi cũng vậy, khi mới khởi điểm thì còn nhiều e ấp ngượng ngùng, đầy vụng về lúng túng lụp cha lụp chụp nhưng cùng với thời gian trôi qua lại thay thế vào đấy là sự quen dần, quen dần để thích nghi với hoàn cảnh mới của tình yêu trên thế gian rộng mở.
Cách đây tròn 10 năm, lúc ấy chị Lê mười bốn tuổi còn Lợi mới lên bốn, thấy hai chị em quá thân mật khắng khít bên nhau nên người nhà cứ chọc ghẹo hai đứa bằng cách lấy tên cả hai ghép lại là Lê Lợi, nào ngờ đêm nay cái tên Lê Lợi lại thực sự trở thành sợi dây tơ hồng vô hình đang trói buộc hai chị em vào với nhau thật chặt như bóng với hình, tựa mây và gió cứ mãi gần gũi, quấn quýt cận kề với từng nhịp đập bồi hồi của con tim, từng hơi thở hổn hển đứt quãng.
Lợi háo hức, rạo rực hôn như mưa như gió lên khắp trán, mắt, mũi, má, môi người chị chú bác, nó hôn lên cả vành tai chị rồi từ đấy lại hôn lần xuống cổ, xuống vai, xuống ngực chị.
Cặp tình nhân cách xa lâu ngày trong phút giây tao ngộ cũng chưa chắc gì mà yêu nhau nồng nàn, mặn mà, keo sơn gắn bó như là hai chị em đây ! Chị Lê chợt oằn người lại, vừa run rẫy vừa e thẹn chống chọi, trốn tránh thằng em một cách chiếu lệ cho có khi một lần nữa nó cúi xuống ghé miệng ngậm lấy đầu núm vú phải của chị nút lấy nút để đồng thời bàn tay phải nó không quên lần lên nắn bóp bầu vú trái còn lại.
Thật chẳng khác gì hai hòn hỏa diệm sơn đang dữ dội phun trào nham thạch, đôi gò bồng đào chị Lê nhô cao lên một màu trắng bạch nõn nà như bông bưởi đầu mùa lại không ngớt rung động, liên tục nâng lên hạ xuống theo nhịp thở gấp rút, một mùi hương ngào ngạt, thơm tho lẫn lộn cùng mùi sữa tắm Dove với mùi dầu gội đầu bạc hà tỏa ra từ da từ thịt chị Lê mãi miết cứ len lỏi xộc vào tận trong khứu giác Lợi khiến cho đầu óc và tâm hồn nó luôn quay cuồng, chao đảo.
Đương nhiên là nó đã quá quen thuộc với mùi hương đàn bà con gái (đã có năm mối tình rồi chứ bộ) thế nhưng nó vẫn còn cảm thấy rất là lạ lẫm khác thường bởi mùi hương đặc trưng chỉ có một không hai của chị Lê.
Bao nhiêu đó thôi cộng với sự tiếp xúc vị giác giữa đầu lưỡi nó với đầu núm vú chị cũng đủ khiến cho máu trong người nó cứ muốn sôi lên sùng sục, chuyển động không ngừng với vô số dòng điện cường độ lên đến hàng ngàn kA cứ rần rật chạy từ dưới xương cùng, dọc theo sống lưng lên trung ương thần kinh rồi từ đây lan tỏa đi khắp châu thân và tứ chi.
Chính vì vậy mà nó cảm thấy cả người nó như nổi lửa, nóng không thể nào chịu nổi và cái “chổ hiểm”trên người nó cứ mãi nhúc nhích, nhúc nhích.
Lợi ngồi dậy, yên lặng lần tay cởi luồn chiếc áo thun xanh lợt sọc đen lên cổ rồi tròng qua khỏi đầu, lần lượt rút hai cánh tay ra khỏi hai ống tay áo, hết cánh tay phải rồi đến cánh tay trái, khi vắt xong áo thun vừa cởi ra lên thành trên chiếc giường sắt bệnh viện thì hai bàn tay nó lại tiếp tục lần xuống kéo phermature chiếc quần tây cũ nó đang mặc, mở khuy nút và lần cởi tuột hai ống quần xuống đùi, đầu gối, hai giò cuối cùng là hai bàn chân.
Thái độ, cử chỉ của Lợi lúc bấy giờ cũng như hành vi ứng xử nó đã và đang thực hiện cùng chị Lê thật quả là điềm đạm, từ tốn, chậm rãi cho nên tuy đôi lúc nó hơi quá mạnh dạn, táo bạo nhưng quả thật là không hề làm cho chị cảm thấy phiền lòng chút nào cả, trái lại còn khiến chị tăng thêm lòng thương yêu, cảm phục, trân trọng nó do vậy mà chị không hề giấu giếm nó bất cứ chổ nào trên thân thể trinh nguyên, trong trắng của chị.
Tuy nhiên, khi thấy trên người thằng em lúc này chỉ còn mỗi chiếc quần đùi thun màu trắng xám, chị thực sự không khỏi có cảm giác lo lắng, sợ sệt một cách khác thường chẳng khác gì người mới vừa phạm tội đang sắp sửa bị đưa ra xét xử trước ánh sáng công lý.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chuyện tình không thể nào quên |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Đụ chị gái, Truyện loạn luân |
Ngày cập nhật | 03/02/2018 15:37 (GMT+7) |