Bỗng dưng thằng Mỹ nhìn đắm đuối vào khuôn mặt trái xoan khả ái, yêu kiều của chị Trầm rồi nó cúi xuống, sau đó hai bờ môi hai chị em lại ngầm hiều nhau, lại gắn kết vào với nhau trao tặng cho nhau những nụ hôn ngọt ngào, nồng nàn, cháy bỏng. Cuộc tình loạn luân, tội lỗi giữa hai chị em cũng như bao cuộc tình khác trên thế gian vì dẫu cho có nồng thắm đến cỡ nào đi chăng nữa rồi cũng phải đi đến hồi kết thúc, sau khi cùng phát ra tiếng rên nấc dài qua hơi thở mệt nhọc, cả hai cùng ôm chặt cứng lấy nhau chẳng khác gì đang bị hụt chân rôi tõm xuống đáy một vực sâu thăm thẳm đầy dẫy hồn ma bóng quế.
Sau mười hai phút giao hợp, dương vật thằng Mỹ vừa cương cứng lên vừa xối xả bắn phụt ra những tia tinh dịch trắng đùng đục như nước vo gạo, nhơn nhớt tựa chừng keo dán sắt, thứ nước mà lần trước nó cử tưởng rằng nước tiểu mà lúc này đây, nó đang xuất hết tất cả vào sâu đến tận tử cung chị Trầm và lần này, do đã được bà nữ hộ sinh tư vấn cho nên chị thừa biết rằng “thứ nước ấy” có thể kết tạo nên một bào thai oan nghiệt trong người chị nếu mà có bất kỳ một con tinh trùng nào đó của thằng em gặp gỡ chui vào được bên trong tế bào trứng rụng của chị.
Lẽ đương nhiên, do đã chuẩn bị sẵn sàng tâm lý rồi cho nên chị không hề tỏ ra sợ hãi và chị sẽ ngang nhiên hùng dũng đối mặt với cái điều nghịch lý ấy nếu mà nó có xảy ra đi chăng nữa, tinh dịch của em trai chị xuất ra khá nhiều đến nỗi từ trong cửa mình chị chứa không hết mà phải chảy tràn ra cả bên ngoài làm ướt nhẹp cả hai bên đùi và nguyên cả vùng bụng dưới của hai chị em.
Cả chị lẫn em lúc này đều cùng mệt mỏi, rã rời trong cảm giác vô cùng cực kỳ khoái ngất, dường như do tâm trạng thấy vẫn còn lưu luyến, nuối tiếc nhau cho nên chúng vẫn cố gắng ôm nhau, hôn nhau thật là nồng nàn, thắm thiết trên khắp khuôn mặt của nhau. Đồng hổ treo tường ở gian nhà ngoài hiện đang thong thả gõ đúng một tiếng, vậy là một giờ sáng, thời gian đã bước qua một ngày mới rồi mà hai chị em chẳng hễ hay biết chi cả, từ lúc bắt đầu khởi sự yêu nhau lúc khoảng đâu chín giờ tới đây nghĩa là cuộc tình loạn luân, tội lỗi mà chúng lén lút trao tặng, dâng hiến cho nhau lần thứ hai đã trải qua bốn tiếng đồng hồ tận hưởng hạnh phúc cùng nhau ngay trên chiếc giường ngủ ấm êm của chị.
Sau khi rời nhau ra để tìm lại quần áo mặc vào, chị Trầm và thằng Mỹ nằm xuống cố dỗ dành giấc ngủ đến muộn, trước khi ngủ, chị thỏ thẻ dặn dò vào tai nó là hai chị em sau này đừng có gần gũi, quan hệ với nhau nhiều mà cứ mỗi tháng như vậy, chị sẽ cho phép nó… yêu chị một lần mà thôi. Nó vâng dạ rồi ôm chặt lấy chị, cùng chị nhắm mắt ngủ ngon lành, trời dần về sáng, không khí càng lạnh lẽo hơn khiến cho hai chị em như cùng lúc cảm thấy hứng tình vô cùng và do vậy, mặc dù đã giao hẹn với nhau nhưng cả hai lại xé rào mà quên mất đi và một lần nữa, chúng lại tự lần hai bàn tay mày mò, tìm kiếm những cảm giác ham muốn, nhục dục nơi thân thể của nhau, lại hôn hít, cởi bỏ quần áo, làm tình rồi cuối cùng lại giao hợp với nhau một lần nữa, thật quả đúng như là giữa chúng đã có duyên chị tình em.
… Bạn đang đọc truyện Chuyện tình chị em tại nguồn: http://truyendam.org/chuyen-tinh-chi-em/
Chị Trầm đã chính thức đi làm công nhân ở xí nghiệp chế tạo bóng da All Wel tại xã Tóc Tiên, Huyện Tân Thành và thằng Mỹ thì cũng bước vào học lớp Sáu nguồn tại trường THCS Lê Quang Cường nơi khu vực Gò Cát thuộc thành phố Bà Rịa, lẽ ra, nó phải học trường THCS Kim Đồng theo như nguyện vọng ghi trong đơn dự thi nhưng do không đủ điểm vào trường này thành thử ra nó cùng với vài đứa bạn học cùng lớp trong Hòa Long trong đó có thằng Luân – bạn thân nhất của nó đành phải qua bên Gò Cát học.
Vậy là sau hai lần vụng trộm lén lút làm chuyện loạn luân tội lỗi, nay hai chị em đành phải gián đoạn lại những gì lưu luyến, nuối tiếc nghĩa cũ tình xưa cũng như gác lại hết bao nỗi niềm nhung nhớ, thân thương bởi vỉ mỗi đứa còn có bổn phận riêng của mình cần phải hoàn thành trọn vẹn: Chị thì đi làm để có tiền nuôi em trai còn em phải lo học cho giỏi đặng khỏi phụ lòng chị, đển đáp công ơn trời biển của người chị Hai ruột thịt vửa làm bố vừa làm mẹ của nó. Ngôi trường nó theo học vốn cũng là trường chuẩn Quốc gia rất bể thế, khang trang chẳng thua kém gì những trường khác và tiện lợi nhất cho nó là mỗi ngày hai lượt đạp xe đạp đi học rồi tan học trở về nhà khá gần, từ Hòa Long chạy ra tới trường chỉ khoảng một cây số rưỡi là cùng không hơn không kém.
Chị Trầm trước ngày đi làm xa đã gửi thằng em chị ở nhờ nhà chị Phương Thanh là chị của thắng Luân và cũng là bạn thân của chị còn căn nhà bố mẹ để lại cho chị em chị thì tạm khóa ngoài lại, bởi vì thằng Mỹ hãy còn quá nhỏ và khờ khạo chưa biết tự nấu ăn cho nên nó chẳng thể nào ở nhà một mình được, chị gửi trước chị Thảo sáu trăm ngàn đồng là tiển ăn lẫn tiền gạo của thằng em và qua những tháng tiếp theo, chị cũng sẽ đều đặn gửi về chị Thanh chừng ấy tiền để nhờ lo giùm cho em trai ngày hai bữa cơm còn tiền ăn sáng, tiền học phí và những khoản chi tiêu khác của nó chị sẽ lo riêng cho nó.
Thấm thoát mới đó mà đã tròn một tháng trôi qua, thằng Mỹ hoàn toàn mất hẳn đi liên lạc với chị Hai nhưng mặc dù vậy thỉnh thoảng sáu bảy ngày, chị thằng Luân lại bảo nó là chị nó có gọi điện thoại di động cho chị để hỏi thăm nó sức khỏe ra sao, học hành thế nào và đương nhiên, chị Thanh không tài nào biết được một chuyện tày trời động đất đã từng xảy ra đó là hai chị em người bạn chị lại từng có đến những hai lần yêu nhau, làm tình và ân ái cùng nhau… Hoàn cảnh chị Thanh cũng chẳng khác gì hị nó, vỉ gia cảnh khó khăn túng thiếu cho nên sau khi học xong lớp Mười một nghĩa là hơn được chị Trẩm bốn lớp, chị cũng đành xếp bút nghiên lại lo chuyện áo cơm bằng cách mỗi ngày chống xuồng rong ruổi trên các ao hồ nhấp ếch, bắt cá, mò cua… đặng mà đổi lấy đồng tiền bát gạo.
Bố chị qua đời lúc thằng Luân lên năm tuổi, mẹ chị cũng thường xuyên đau yếu ngặt nghèo bởi căn bệnh cao huyết áp, chị là con thứ ba trong gia đình, thằng Luân là con út còn đầu hết anh cả đã có vợ con ở riêng tại Đất Đỏ. Mới bước vào năm học được một tháng thì nhà chị Thanh lại xảy ra chuyện xui rủi: Sau một buổi học, thằng Luân bị đau bụng không đi về được mà phải ở lại phòng y tế tại trường và thằng Mỹ ba chân bốn cẳng đạp xe chạy về ấp Nam Hòa Long báo cho mẹ bạn nó xuống Bà Rịa chăm sóc cho bạn, bà mẹ xuống đến nơi thì khoảng hơn nữa tiếng đồng hồ sau, bà điện vể cho chị Thanh báo là thằng út đã được chuyển qua Bệnh viện Bà Rịa và được chẩn đoán là viêm ruột thừa phải mổ báo hại chị phải lật đật chạy tới chạy lui nhà bạn bè, người quen để mượn tiền sau này thằng Mỹ mới biết là chị Trầm cũng hay được chuyện này, chị đã đi xe ôm xuống Bà Rịa nhân thời gian nghỉ trưa rút những 5000000 VNĐ ở Ngân hàng Sacombank để đưa bạn mình mượn lo chi phí thuốc thang cho thằng em.
Vậy là trưa hôm ấy, thằng Mỹ ở nhà một mình ăn cơm với canh chua, thịt kho trứng do chị Thanh làm sẵn lúc sáng, ăn xong, nó mở Tivi lên xem và nằm đong đưa trên võng với dáng vẻ chán chường, mệt mỏi làm sao ấy chợt bên ngoải trời bất chợt đổ mưa rào rào rồi nghe có tiếng cánh cửa sổ trong phòng ngủ chị bạn mình đập chát chúa sợ nước mưa tạt vào phòng, nó lật đật chạy vào đóng cửa lại.
Gần cả tháng nay, tối đến nó ngủ chung với thằng Luân ở phòng bên cạnh và hôm nay, đây là lần đầu tiên nó hiện diện trong phòng chị gái thằng bạn của mình, cũng giống như phòng chị Trầm nó ở nhà, căn phòng này đơn sơ giản dị chỉ có một cái tủ áo hai cánh bằng nhôm màu xanh dương cùng một cái giường kích cỡ 1,6m đóng bằng gỗ mun đã lên nước bóng nhoáng trên phủ một tấm nệm mouse dày trãi lớp drap trắng muốt.
Tất cả những thứ ấy quả thật đều bình thường đối với nó ngoại trừ một tâm điểm làm cho nó phải tập trung không thể không nhìn vào được đấy chính là sợi dây kẽm giăng sát vách phòng mà trên đó móc sẵn ba bộ áo ngực, quần lót của chị Thanh toàn màu xanh dương trông thật dịu mắt, nó đến gần, mùi long não hơi hăng hăng hòa lẫn mùi nước xả Javen thành một mùi rất đặc trưng nhẹ nhàng lan tỏa vào khứu giác nó bất chợt khiến nó cảm thấy ngây ngất, đòi hỏi, ham muốn một cách kỳ lạ.
Chính cảm giác ấy nó có khi ở quá khứ đến những hai lần lúc gần gũi, chung đụng và quan hệ với người chị ruột xinh đẹp, dễ thương của nó và đề cho cảm giác ấy lắng đọng xuống trở lại, nó đành phải đi ra ngoải nằm xuống võng nhắm mắt lại cố dỗ giấc ngủ chứ không dám đứng lâu trong phòng chị gái thằng Luân vì sợ chị về bất tử bắt gặp được thì nguy to… Lúc chiều, chị từ Bà Rịa trở về nhà, từ khi ấy trở đi, chẳng biết đầu óc thằng Mỹ nghĩ gì mà hễ có dịp là nó len lén nhìn ngắm chị không chớp mắt, nó ngầm so sánh thì nhận thấy chị bạn mình dung nhan cũng sắc nước hương trời không thua kém chi chị Trầm của nó, nó xuống bếp mở nước chảy vào thùng xách vào đổ đầy bồn trong phòng tắm rồi mải miết ngó chằm chằm vào chị đang đứng xoay lưng về phía nó nấu cơm nơi bếp ga vì nồi cơm điện của nhà đã bị hỏng mấy ngày nay. Bỗng dưng, chị quay mặt lại phát hiện ra ánh mắt có vẻ hơi khác thường của thằng bạn em trai mình trong khi thùng nước đã tràn ra bên ngoải mà nó chẳng hay chẳng biết chi cả, chị lên tiếng:
– Quái, nước tràn hết rồi ông tướng! Ngó chị chi dữ vậy?
Nó mắc cỡ, mặt đỏ bừng lên rồi im thin thít vặn tắt vòi nước rồi xách thùng đi vào phòng tắm trong khi chị vừa cười mỉm chi vừa nhìn theo nó, lẽ đương nhiên chị không tài nào đoán được rằng thằng con trai mới có mười một tuổi lại bắt đầu biết… để ý đến chị. Lúc ngồi ăn cơm, chị nói với nó là chiều mai sau khi đi bệnh viện lo cho thằng Luân xong trở về rồi nó đi câu cá cùng với chị có được không, vốn rất thích cái việc chống xuồng bắt cá mò tôm lâu nay chưa có dịp vả lại nhân cơ hội này được gần gũi người chị yêu kiều, diễm lệ như thế này thì dù cho có chết đi chăng nữa nó cũng chẳng bao giờ từ chối.
Sáng hôm sau – ngày thứ bảy đạp xe đi học, tuy rằng học đến những năm tiết mãi tới 11h20′ mới tan nhưng nó lại chẳng hề biết mệt mỏi là chi khác với những ngày trước bởi vì trước sau gì thì nó cũng sẽ được hường những giây phút phấn khởi, vui tươi bên cạnh chị Thanh trong buổi đi câu chiều nay. Đứng hai giờ chiều, chị mặc bộ bà ba đen đội nón lá sùm sụp cùng nó đạp xe đi ấp Đông khoảng ba cây số sau đó vào nhà người quen gửi xe rồi mượn xuồng ở nhà này đi xuống hồ bông súng cách đó khoảng 200m rộng mênh mông, bát ngát.
Quả chị đúng là một tay sát ngư, vì chỉ trong vòng ba tiếng đồng hồ dạo chưa hết nữa chu vi hồ mà chưa gì mà hai cái giỏ lát của chị mang theo để trên xuồng đã gần đầy ắp cá rô, cá chép, ếch… Bởi vậy cho nên cuộc sống gia đình chị tuy không phải là giàu sang, đài các nhưng cũng có thể nói là không bao giờ đói cơm thiếu nước vì sau mỗi buổi đi câu như vậy thì cũng đủ mua gạo, thức ăn cho cả hai ba ngày sau, điều này cũng nói lên được phần nào sự giỏi giang, khéo léo vun vén của chị mà mọi nhà trong ấp Nam hầu như ai ai cũng đều biết đến nỗi có nhiều ông bà lớn tuổi chưa gì đã ngấp nghé đánh tiếng xin rước chị về làm con dâu cho họ…
Năm giờ chiều, thấy từng lớp mây đen dày đặc từ cả bốn phía ùn ùn kéo đến che phủ kín cả bầu trời báo hiệu một trận mưa lớn chưa từng thấy, hai chị em mới chống xuồng trở vào bờ, lúc vào gần đến nơi, do vướng phải một bụi bông súng lớn nên xuồng không đi được thành thử thằng Mỹ phải nhảy xuống đẩy xuồng đi một quãng.
Vì mực nước trong hồ không cao lắm, chỉ gần đến quần đùi nó mà thôi cho nên nó không sợ ướt quần nhưng lại không ngờ lại có một con đĩa trong nước thoắt cái đã chui vào bên trong hạ thể nó lúc nào chẳng biết, khi lên đến bờ, mưa bắt đầu lác đác nhiễu hột, chị Thanh và nó vội vàng xách hai cái giỏ lát chạy vào núp trong một cái chòi chăn vịt gần đấy, liến ngay sau đó, một trận mưa dầm tầm tã từ trên trời trút xuống ruộng đồng, nhà cửa… khiến bầu không gian tối sầm cả lại chẳng khác như là đã bảy tám giờ tối.
Thật là may mắn cho hai chị em vì cái chòi chăn vịt hai đứa vào trú mưa tuy nhỏ bé, lụp xụp nhưng kín đáo, chắc chắn không bị gió tạt cũng như nước dột vả lại trong góc chòi lại có cả bếp nấu, nồi đun, tô, đũa, ly uống nước và đặc biệt là một cái chõng tre kích cỡ 1,4m trãi manh chiếu hoa cạp điều hãy còn khá mới cùng một cái gối ôm kê đầu, một tấm poncho của lính dù đã sờn mòn nhưng khá sạch sẽ.
Có lẽ ông chủ chòi chăn vịt này vốn tính chu đáo, nhiều tối hay ngủ lại qua đêm ở đây cho nên mới sắm sửa khá đầy đủ như thế này đây chăng bởi vì nơi cột chòi còn treo sẵn một cái đèn dầu nhỏ? Một tiếng đồng hồ đã trôi qua, mưa ngoải trời không những không ngớt mà trái lại còn dai dẳng kéo dài, chị Thanh nói:
– Mưa lớn thế này, thôi thì đêm nay mình chịu khó ngủ lại đây em nhé!
Hai chị em đồng ý như vậy rồi vào bếp lục lạo xem có gì ăn đỡ bữa tối hay không thì vui mừng reo lên sung sướng vì thấy trong chạn lẫn với hai ba cái nồi có đến những bốn gói mì giấy, thế là chị thì lấy nồi hứng nước mưa bắc lên bếp lui cui chụm lứa còn em thì xé hai gói mì cho vào hai cái tô vậy coi như hai đứa đã có được một nguồn sống để qua được đêm nay ở một nơi hoàn toàn xa lạ mà lần đầu tiên bất đắc dĩ lắm mới ngủ lại chờ cho mưa tạnh gió yên.
Lúc chiều, khi đi chị thằng Luân cũng đã khóa cửa nhà lại cẩn thận và có nhờ gia đình nhà cạnh bên coi ngó giùm cho nên dầu gì thì chị cũng cảm thấy yên tâm vì mắc kẹt lại ở chỗ hồ bông súng này, hai chị em ngồi trên chõng vừa sì sụp ăn mì nóng hổi vừa nói chuyện vui vẻ. Chị nói cho thằng Mỹ hay là thằng Luân đã được mổ xong tối hôm qua, hiện giờ nằm ở phòng hồi sức có lẽ chỉ một tuần thôi sẽ khỏe khoắn, bình phục hoàn toàn để đi học lại, chị nhờ nó giúp giùm việc chép bài hộ cũng như chở giúp em trai chị đi học và chị sẽ hậu tạ nó thật nhiều.
Khi nãy mới vào chòi, chị đã cẩn thận gài kín hai cái giỏ lát lại và để dưới gầm chõng chứ nếu không thì cá, ếch gặp nước mưa thì sẽ tha hồ retour quay trở lại cố quốc thì quả là “dã tràng xe cát biển Đông”, sau khi ăn uống no nê xong, nhân vật chính của chúng ta ra ngoài đứng dưới mái chòi hứng nước mưa rửa ráy tay chân cho sạch sẽ mùi bùn bám vào da thịt, khi vạch quần “tè”, cu cậu nhà ta phát hoảng vì thấy nguyên cả một con đĩa dài khoảng 5 – 6cm bám chặt lấy vào “công cụ” của mình. Nó dùng tay giật con đĩa ra nhưng vì đĩa bám rất chặt cho nên nó không thể nào làm được vội lật đật chạy vào, do sợ hãi nhiều hơn là mắc cỡ cho nên nó lên tiếng nhờ chị Thanh chữa trị giùm nó.
Chị lấy làm tức cười vô cùng nhưng lại lo lắng cho thằng em bạn gái mình bị đĩa hút máu ngay chỗ hiểm thành thử ra, mặc dầu hơi ngượng nhưng chị cũng trầm tĩnh bảo nó nằm ngay ngắn trên chõng, tụt quần đùi xuống, chị thấy con đĩa bám chặt dọc theo phần dương vật của thằng nhóc và may là không bịt kín ở phần đầu chứ nếu không thì nguy to… Chị lục trong bếp chòi tìm được một chút vôi ăn trầu đỏ, thấm chút nước bọt vào bàn tay chị khẽ xoa xoa chất vôi vào mình con đĩa và chẳng mấy chốc sau, loài ăn bám kia ngọ nguậy dẫy chết theo bàn tay chị từ từ rời ra khỏi dương vật thằng em trai chị Trầm, do vậy, vô tình dẫu muốn dẫu không thì những ngón tay nơi bàn tay phải chị Thanh trước sau gì cũng đụng chạm không nhiều thì ít vào “công cụ” của thằng bạn em chị.
Thật lạ lùng làm sao, bởi vì sự tiếp xúc va chạm giữa mấy ngón tay chị với chỗ hiểm của thằng Mỹ chỉ là khe khẽ không nhiều lắm vậy mà khi con đĩa mới vừa rời ra thì “cái thứ ấy” lại từ từ cử động nhúc nhích to lên và dài ra từ trạng thái nằm yên quặt quẹo dựng đứng hẳn dậy? Với vốn kiến thức trình độ của một học trò hoàn thành chương trình lớp Mười một, chị lờ mờ hiểu được là do sự đụng chạm cho nên tình thế nơi thằng nhóc mới biến đổi như vậy, chị thực sư không lấy làm ngạc nhiên cho lắm nhưng vì đây là lần đầu tiên trong cuộc đời được tận mắt chứng kiến sờ sờ vả lại là thân con gái thành thử ra chị cảm thấy xấu hổ, ngượng ngùng vô cùng không thể nào tả nổi, bằng chứng là hai gò má xương xương của chị cứ đỏ hây hây lên như người say rượu dưới ánh sáng vàng vọt, lung linh của ngọn đèn cầy do chị đốt lên luc mới bước vào chòi.
Thằng em chị Trầm lúc bấy giờ cũng nhanh chóng nhận ra “tình hình Cuba căng thẳng” khá dữ dội trên người nó cũng ngượng ngùng không kém gì chị, nó kéo quần lên im thin thít chẳng dám hó hé gì cà vì sợ chị sẽ tức giận mà la mắng nó, một chập lâu sau nó mới dám thốt lên:
– Chị, em xin lỗi chị! Em… không… cố ý…
– Thôi đi, chị hổng có giận em đâu mà xin lỗi xin phái!
Vừa nói chị vừa chọc ghẹo nó bằng cách củ lét vảo nách vào mạng sườn nó bởi vì bỗng dưng chị này ra một ý nghĩ là nếu cù lét cho thằng nhóc cười có thể sẽ làm cho “đổ chơi” của nó trở lại như lúc bình thường, thấy chị chủ động đùa giỡn với mình như vậy, nó nhanh chóng bình tâm trở lại vì như vậy có nghĩa là chị không hề giận nó dù là nó dám vô lễ, hỗn hào với chị. Nó cười một cách thoải mái rồi vô tư nhỏm cả người dậy thọt lét lại chị, xem ra thì nó và chị giỡn hớt cùng nhau còn có vẻ thân thiết hơn là thằng Luân với chị, hai chị em vừa phát ra tiếng cười sằng sặc trong đêm mưa buồn bã với cảm giác nhột nhạt nơi da thịt vừa liên tiếp dùng tay cù vào nách, vào hai bên ba sườn hay lòng bàn chân của nhau.
Lúc sau, do hai đứa cứ mải miết xô qua đẩy lại bất chợt chị Thanh ngã người ra sau chỉ chút xíu nữa là lọt ra khỏi chõng xuống đất may mắn là thằng Mỹ vòng tay chụp lấy chị và chị trong tích tắc cũng ôm ghì lấy nó thành thử ra chị hoàn toàn vô sự nhưng rồi chỉ trong phút giây ngắn ngủi mà thôi, trong vòng tay của nhau, cả chị lẫn em bỗng dưng không ngờ lại đờ người ra bất động chẳng khác gì tượng đất như là suy nghĩ, toan tính điều gì đó.
Mùi dầu gội Downy, mùi xà bông Dove hòa lẫn với mùi da thịt con gái trinh nguyên tỏa ra từ mái tóc chị, thân thể chị khiến cho nó ngần ngật cảm giác tưởng chừng như người con gái đang chung đụng, gần gũi với nó chính là chị Trầm – người chị ruột yêu kiều, diễm lệ và cũng là người tình tuyệt vời của nó. Chị thằng Luân thực sự quá đỗi bàng hoàng, ngạc nhiên khi nhận thấy nó – thằng nhóc mới có mười một tuổi đang học lớp Sáu lại đang vùi mặt vào hôn lấy hôn để nơi mái tóc dài đen nhánh, óng ả, êm ái, mềm mại và mượt mà của chị, giữa lúc chị vẫn còn chưa thể nào lý giải cho được hành động nông nổi của nó thì giống như nó, chị cũng bắt đầu không kiểm soát được bản thân mình, tuy chị nghiêng đầu qua lại nhưng chị lại vừa thở hổn hển vừa hôn trả vào trán vào má thằng em người bạn thân ở ấp Bắc.
Với nhịp đập hai trái tim thơ dại càng lúc tăng lên mạnh dần, tuy rằng không một lời đề nghị hay hẹn ước nào cả nhưng lại cùng ngầm hiểu với nhau chỉ một điểu duy nhất để rồi sau đó, hai chị em không khỏi ngượng ngùng, xấu hổ vừa mấp máy như muốn nói lời tình tiếng yêu vừa hé mở mày mò tìm kiếm đầu tiên là chậm rãi chạm khẽ vào nhau rồi rời ra thật nhanh, lại chạm vào lại rời ra trong khoảng thời gian hơn hai phút đồng hồ sau mới thực sự kết thúc cảm giác ngập ngừng, e lệ nữa vời để cấu hình nên nụ hôn môi đầu đời của hai chị em say sưa, đắm đuối, mê mệt.
Vậy là không còn gì có thể chối cãi được nữa bởi vì tình yêu đã nảy lộc đâm chồi bén rễ giữa hai chị em khác dòng khác giống, khác cả dòng máu chảy bên trong từng mạch huyết quản một cách quá đỗi bất ngờ chẳng khác gì trận mưa tầm tã đang trút xuống bên ngoài đến nỗi cả hai không ai có thể lý giải cho tường tận, suôn sẽ vì sao cớ sự lại như vậy?
Đến đây xin ngừng lại một chút để miêu tả nhan sắc chị Thanh, nếu chị đi cặp kè với chị Trầm thì thật chẳng khác chi hai chị em Thúy Kiều – Thúy Vân trong tác phẩm Đoạn trường tân thanh của nhà đại văn hào Nguyễn Du, “làn thu thủy, nét xuân sơn…” quả không thể nào xác định được rằng ai thua kém ai cả, cả hai đều được tạo hóa cũng như ông trời ban thưởng cho nhan sắc “mười phân vẹn mười” để cùng tô điểm thêm cho bức tranh nhân gian thêm phần sống động, hài hòa.
Do hai bàn tay thằng Mỹ táy máy, mày mò sao đó khiến cho cái kẹp tóc của chị bung rớt khiến mái tóc chị đen nhánh, óng ả, mượt mà, êm ái, mềm mại như nhung tựa lụa xõa dài xuống phủ kín lấy vầng lưng tôm đầy quyến rũ ôm trọn lấy khuôn mặt trái xoan tròn vành vạnh còn hơn cả vầng trăng ngày mười sáu, vầng trán chị cao lộ rõ tư chất thông minh, hai hàng chân mày đậm đen kiểu con tằm ăn lên nằm vắt ngang trên cặp mắt bồ câu long lanh, ngời sáng vút cong đôi mi sắc lẹm sánh với dao cau sẵn sàng cứa nát bất kỳ gã đàn ông con trai si tình nào.
Sống mũi dọc dừa trông thật thanh nhã nằm gọn gàng, cân đối giữa hai gò má xương xương nhô cao hai lưỡng quyền làm tăng thêm góc cạnh đầy ấn tượng cho diện mạo chị, nằm trên chiếc cằm lẹm dễ thương, xinh xắn là hai bờ môi hình trái tim đều đặn dày mọng, thắm đỏ một cách tự nhiên mà không cẩn phải dùng đến son môi mỗi lúc cười luôn luôn để lộ hai hàm răng trắng đều như ngà cùng hai lúm đồng tiền trông thật dễ thương ở hai bên khóe.
Từ hai bở vai mảnh mai, hai gò ngực vun tròn, vòng bụng thóp vào, hai vòng eo thon thả đến cặp đùi căng mẩy, hai bờ mông múp míp, cặp giò thon dài cuối cùng là hai bàn chân trắng ngần, nuột nà tựa chừng trứng gà lột tất cả dưới bàn tay tinh vi, khéo léo, tài tình của tạo hóa mà tạc thành một pho tượng Thần Vệ nữ yêu kiều, diễm lệ, sang trọng, đài các, đấy chính là quan điểm của thằng em trai chị Trầm về chị gái thằng Luân mới một tháng qua hãy còn xa lạ, bỡ ngỡ đối với nó nhưng giờ đây bỗng chốc hóa thành vật sở hữu chủ cho nó thưởng thức, hưởng thụ và chiếm đoạt trong cái chòi chăn vịt tuy nhỏ bé, lụp xụp nhưng kín đáo, bí ẩn dưới trận mưa đêm ào ạt, dữ dội, mãnh liệt.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chuyện tình chị em |
Tác giả | Con Đường Hoa |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ chị gái, Truyện loạn luân, Truyện phá trinh |
Ngày cập nhật | 17/01/2021 03:29 (GMT+7) |