Chả đụ vợ cắc cớ nên khi chả rúc rúc cái thân là tôi biết chả sắp bắn. Chả rút con cu ra và cầm vẩy vẩy như con nít thi đái coi đứa nào tia ra xa. Chị nằm tỉnh bơ dòm con cu ảnh mửa tầm bậy tầm bạ, cái chất trắng đục văng tứ hướng, lồn lông dính bê bết đã đành mà tới tóc, vú gì cũng bị lem luốc hết trọi.
Ngó chả tôi thấy không khác con heo bị ọc, chả nạnh người ra trước, ôm bợ con cu rảy cho nó bắn hết ra. Chị múm múm cười duyên làm ảnh càng hăng vẩy ríu ra ríu rít con cặc. Chị để y nguyên khí của anh mà lỏn lẻn nhìn như xúi thêm. Chả tưới cũng khá lâu, chừng quá mệt thì la um: Người ta mửa muốn bứt hơi còn nằm đó mà chọc.
Tội nghiệp, chị hổng dám cãi, ngỏn ngoẻn gượng ngồi dậy, bợ lấy con cu chả mà lau. Khốn nỗi chả bắn vung xích chó nên con cu chưa hồi tỉnh, chị nắm vô thấy chả gúc gúc mà thương. Mỗi lần chị bóp bóp con cu thì chả nhún nhún tựa bị nhột. Chị phải bưng bằng hai tay mà giặm nhè nhẹ cho chả khỏi bị xốn.
Chị lau con cu thấy êm êm thì thả tay ra dòm. Chị thấy thằng nhỏ thun lại như cái ca pốt người ta cởi quăng bỏ sau khi đụ. Nào dè chị lại tỏ ra cưng nó tôi mới xung, chị nưng niu hun nó, cà cà khúc dồi của chả ngang qua ngang lại nơi môi. Chả có vẻ ưng nên nghển mình lên cho chị “xơm” cặc chả. Tưởng tới đó là hết, chớ đâu dè chị dí cu anh vô mũi hít và bất đồ thè lưỡi liếm như liếm cà rem chảy quanh cái bánh mới chết tui chớ.
Tôi nổi điên nên làm bộ vô tình tôi dọng chưn cái rầm xuống sàn tựa bị vấp. Chị giật mình nhưng hiểu ra biết tôi đang nhìn lén nên giả vờ tỉnh queo. Chị cúi xuống hun, kéo lết con cu chả ở môi mà mắt liếc nhìn lên như báo cho tôi biết chị xin lỗi. Rồi chị từ từ thả cu chả ra và lèm bèm nói: Để em đi rửa mình một chút. Chị nói lớn cốt cho tôi nghe và rỏn rỏn bỏ đi.
Tôi chuyển sang chỗ lỗ hẻ khác để nhìn chị. Vô buồng tắm, chị vốc nước rửa lồn rồi nhìn tới nhìn lui hổng thấy chả vô theo, chị hơi ngửa người chìa cái lồn lên trần cốt cho tôi dòm đỡ ghiền. Chị cố banh hai mu lồn ra để tôi nhìn rõ phía bên trong đỏ hỏn còn ươn ướt nước. Tôi muốn đánh tín hiệu báo với chị là tôi đã thấy mà sợ chả nghi nên lại thôi. Tối đó, tôi ấm ách hổng ngủ được. Tầng dưới nghe im im, tôi vừa hậm hực vừa giận run trong lòng nên kéo cái túi ngủ lên lén dòm. Hai người ngủ xạng tay xạng chưn, con cu ảnh thì nhăn nhíu như ông thượng sĩ già thấy lồn vợ hổng ngóc lên nổi, còn cái lồn chị thì thở lên thở xuống phổng phao.
Tôi bực cách chi, người có lồn thì bị thất nghiệp còn tôi mong có cái chỗ nhét vô úm thì phải lén dòm thôi. Tôi định lòn con cu vô lỗ hẻ mà xịt khí xuống chỗ chị nhưng chắc gì nó rơi trúng như ý, lỡ ra nó nhếu trúng mặt chả, dòm lên thấy đầu cu tôi ngọ nguậy, chả vớ con dao tiện béng thì bỏ bu.
Thôi thì đành nhín cơn thèm chờ mai bắt đến chị để biết chắc còn có cái nắc đàn bà.
Suốt đêm, tôi nằm mong mau sáng để hạch tội chị. Bởi thế khi nghe tiếng máy xe nổ lẹp bẹp, chờ cho chả đi xa xa, tôi nhóng mỏ xuống nói chị mở cửa cho tôi. Phen này nhứt định tôi hổng chờ chị lên phơi phóng như mọi bữa. Tôi bực cả mình vì bị bể vòi cứu hỏa luôn 2 lần trong đêm (chớ ai chịu cho nổi cảnh chả chơi chị hết kiểu này sang kiểu nọ). Chị cũng đỏng đảnh hét vọng lên: Xuống thì xuống chớ ai khóa cửa đâu mà đòi mở.
Hồi gần đây chị vẫn xử sự như vậy. Vốn là “tình trong như đã mặt ngoài còn e” nên chị thả lỏng cửa hà rầm cho tôi muốn ghé lúc nào thì ghé. Nhà cửa hai bên đều ở nơi khuất tất, chả sợ kẻ gian ăn trộm tới khoắng cái chi, còn người qua kẻ lại thì vốn hiếm, nên chị biết thằng tôi đã dòm chị thì khó mà nhịn cho nổi, chi bằng để tôi lui tới cho được việc. Dù gì ở nhà một mình có người đến lân la nói chuyện cũng hay, lại còn được mò được đụng chạm cũng hâm nóng cho chị như xe được rồ máy sẵn.
Tôi hấp tấp vọt xuống, khệnh khạng như chủ nhân. Chị đang đứng cạnh cái bồn lục cục rửa đọi chén gì ở trỏng. Thấy tôi sùng sùng, chị hỏi: Mới sáng sớm nực hả. Tôi đang cáu nên trút ra những lời cay đắng: Nực cặc tui chớ nực. Tại bà làm tui mửa cả đêm muốn chết đây.
Chị lại nghĩ tôi trúng gió nên bỏ đọi xuống trách: Bệnh mà còn mò xuống làm gì, chèn ơi bị nhiễm thì tiêu dên cuộc đời. Tôi tưởng chị chọc ghẹo tôi nên hét lên: Bệnh cái lồn, có bệnh là vì bà để chả chơi tùm lum, búa xụa khiến tôi óc ói bằng chết. Bà có biết cái thằng đi dòm người ta đụ bị tá hỏa thế nào hôn.
Chị hòa giải: Chớ anh biểu sao bây giờ, chẳng lẽ ảnh đụ miết tui biểu thôi. Tôi nạt: Thì đụ một cái thôi, mắc gì chúi xuống rồi ngửa lên làm cạch cạch bố ai ngủ nghê được. Chị phì cười: Trời ơi, anh nói nghe dễ ợt, ảnh nắc mà biểu nắc một lần có mà chả cắt vú, thẻo lồn liệng đi. Chả nghĩ là tui ngoại tình với ai nên cấm cản chả, xưa rày tụi tui đụ nhau hà rầm, giờ biểu nhín có phải “lạy ông tui ở bụi này” hôn.
Tôi nghe có lý quá nên tịt mẹ nó sân si. Tôi chằm hăm nhìn chị như thôi miên, chị ngỏn ngoẻn biết nên mại hơi hỏi: Nhìn gì kỹ vậy cha. Thì có gì cha thấy hết trơn rồi mà làm như mới tinh, mới kẻng vậy. Tôi nhận ra chị nói đúng, sao đàn bà con gái lúc nào cũng có bi nhiêu, vú đó, lồn đó mà nhìn vẫn thấy khác.
Tôi đưa tay rờ cằm tư lự. Chị lưu ý tôi: Cha có chút râu nào làm thuốc đâu mà rờ hổng biết. Tôi nói trớ: Tại ngứa chớ bộ. Chị còn phá tới: Anh ngứa đâu chỗ đó, cái thứ cần rờ hổng rờ đi rờ tá họa. Tôi mắc cỡ bị bắt ngay tẩy nên nạt: Đừng nói lộn xộn, tui ngứa đâu kệ cha tui, bà lo dọn ba mớ đó đi rồi ra tui hỏi tôi.
Nói xong tôi ngồi tréo ngoe ra cái ghế gần đó. Chị thấy tôi hầm hừ thì nín khe lo rửa mớ chén đọi cho xong. Tôi ngó ngang ngó ngửa, tia sáng quái ác cách chi cứ nhè mấy cái chỗ hở vai hở nách của chị mà len lỏi vô chiếu rọi. Lù lù hai cái vú của chị thở lên thở xuống, Vốn chị còn đang lo nên thấy chúng ì ạch làm sao.
Mấy lần tôi há miệng định nói cho chị bớt lo, nhưng lại tự ái hành cho chị tởn mới khoái. Tôi làm mặt xụ và tay gõ cạch cạch lên bàn. Chị như nín thở sang sông. Bất đồ tôi hỏi gắt: Bộ chả đụ bà sướng lắm sao mà vít lồn lên cành cành làm tui thấy chướng mắt. Chị đỏ rần mặt, nghĩ một hồi lâu lắc mới thủng thẳng góp vô: Đụ mà hổng sướng thì ai ham đụ làm gì. Có điều tại anh rắn mắt đi rình coi vợ chồng người ta đụ nên thấy chướng. Chớ anh nghĩ lúc anh nắc tui sướng tui cũng đeo cứng anh vậy, sao anh hổng bắt bẻ mà đi bắt bẻ chả.
Tôi muốn điếc con ráy. Chị nói trúng quá đi chớ, nhưng tính câu mâu muốn tôi phải giành phần thắng nên tôi cãi chầy cãi cối với chị: Ai mà hổng biết vậy, nhưng thà là chị hổng rành có tui thì chị muốn biểu tỏ cái sự nứng của chị sao cũng xong, đằng này tui sờ sờ ở đó mà chị ển vú, nhỏng lồn còn kêu chả bóp mạnh, nắc mau là nghĩa làm sao.
Chị xẻn lẻn vì bị tôi bắt tận tay day tận trán cái nết xấu của chị nên lỏn lẻn đừ câm. Một lúc sau chị mới than thở: Ui da, người ta nứng mà biểu xiết răng đừng gào có họa là anh biểu đàn bà đưa vú hay lồn ra rồi biểu đàn ông dòm thôi, chớ táy máy gì hết, anh có ưng không? Tới phiên tôi bị tịt nút, tôi chống chế: Nứng cũng có dăm bảy đường, một vừa hai phải thôi, chớ ai mà nứng như chị. Chả xúi tới thì chị nhướn ra sau, chả bóp vú thì chị la nắc cho đậm. Đó là chị trêu ngươi tui chớ nứng gì bà.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Căn gác gỗ |
Tác giả | Sịp |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ máy bay, Sex bú cặc, Truyện bóp vú, Truyện móc lồn, Truyện ngậm cặc, Truyện ngoại tình, Truyện sex bú lồn |
Ngày cập nhật | 19/08/2020 06:29 (GMT+7) |