Tuy ở đây chỉ có hắn và lão giám đốc là giống đực nhưng hình như đã tồn tại một quy định ngầm bất thành văn ở đây, nữ tù có bổn phận phải chăm lo cho quản giáo ở trên giường, và quản giáo chỉ là quản giáo khi ít nhất đã làm ông chủ một lần. Hắn cảm nhận được trong tay mình là một quyền lực to lớn, cho dù chỉ là quản giáo loại hạng bét nhưng dù sao hắn vẫn có thể trở thành một ông vua con ở đây.
Những gì mà hắn ghê tởm khinh khi bấy lâu, nay hắn đang giở ra với cô nữ phạm khốn khổ. Liệu hắn làm vậy có còn là con người hay không, giờ thid hắn đâu có gì khác với cái lão già mà hàng ngày gã thầm khinh bỉ kia. Hắn đã lôi một cô phậm nhân về phòng mình, và đang vầy vò thân thể cô nàng một cách không thương tiếc, như một con thú dữ.
Hai tay của Trung miết chặt thật mạnh lên hai bầu vú vẫn chưa mất đi sự săn chắc của Vân, hắn cảm nhận thấy hai bên vú căng tràn nhựa sống đang láp đầy hai bàn tay hắn, đem lại cho hắn một nhiệt tình. Trong hắn tự dưng trào lên cảm giác ham mộ hết mức tạo vật kỳ diệu của tạo hóa ban cho người đàn bà. Vân mặc tình cho hắn mân mê, sờ mó khám phá mọi ngóc ngách trên cơ thể của mình, chỉ nhắm mắt.
Những động tác hắn đang giờ ra với nàng có phần thô bạo, nhưng nó chẳng thấm vào đâu so với những kiểu mà nàng đã phải chịu khi ngủ với lão tư giám đốc trại. Những lúc làm trò chơi cho lão, dơn giản vân chỉ có cảm giác củ một con vật, của một món đồ chơi, còn bây giờ, ít ra Vân cũng cảm thấy mình là một người đàn bà. Một người đàn bà được một gã đàn ông ngưỡng mộ hết mức và hắn thể hiện sự ngưỡng mộ đó của mình bằng cách không ngừng cào cấu bóp mạnh lên lớp da thịt đàn bà mát rượi của nàng. Những động tác của một con thú đang say, đang điên trong cơn động đực nhưng chính những động tác của một con vật đó của hắn lại đem cho Vân cảm nhận thật tuyệt vời.
Vân nhắm mắt lắng nghe da thịt mình chịu đựng sự phẫn nộ động tình của Trung trong lúc hắn không còn đủ minh mẫn để quan sát thân thể trần truồng của người đàn bà trong tay mình nữa, hắn mê dại bởi mùi da thịt, bởi cảm giác nõn nà của vú, của lồn, tất cả mọi giác quan của trung căng ra cảm nhận sự trần truồng không có gì che đậy của người đàn bà giờ đã hoàn toàn buông mình, thả lỏng mặc cho hắn tha hồ, mặc cho hắn thỏa chí.
Trong thâm tâm của mình, tự dưng trung thấy một sự rung động mãnh liệt khi làm việc này, cho dù hắn cũng không biết việc mình đang làm là đúng hay sai. Đây tuy không phải là lần đầu tiên hắn làm tình với một người phụ nữ nhưng là lần đầu tiên hắn làm việc này với một nữ phạm, lần đầu tiên hắn có thể thoải mái trút hết tất cả ham muốn bản năng của gã lên thân thể một cô gái, kể từ lúc hắn khăn gói quả mướp đến cái trại giam này làm quản giáo.
Cả một quãng thời gian dài kìm nén, có vẻ như đến đêm nay, sự ham muốn nhục dục phát tiết ra làm cho trung không còn đủ khả năng để có thể chống lại những đòi hỏi, khiến hắn mút mát, sờ mó, cào cấu, cắn xé như điên loạn không còn làm chủ được mình. Không phải là một gã đàn ông tên tủng mà như có một con thú bên trong chính hắn đang phẫn nộ đòi được làm tình với đàn bà ngay lập tức.
Không phải một người đàn bà nào cũng chấp nhận bị làm tình, bị địt khi người đàn ông cư xử như thế, nhưng Vân vẫn kiên nhẫn mặc cho hắn làm tất cả mọi thứ mà hắn muốn trên cơ thể mình. Có lẽ một phần bởi Vân muốn dâng hiến cho hắn trọn vẹn xác thịt mình, khuôn mặt, thân hình, những chỗ thầm kín trên ngực, giữa hai chân của mình, dù cho thân xác không còn trong trắng, đầy những vết hằn đau đớn của thời gian và của những gã đàn ông khác.
Chỉ là một đứa con gái rơi vào vòng tù tội, không được học hành nhiều và cũng va vấp không ít từ rất sớm, những bản năng đàn bà, thứ mà chẳng người phụ nữ nào không có đang mách bảo Vân rằng sự hành hạ mà Trung đang làm với mình xuất phát từ chính những tháng ngày hắn phải sống trong cái trại giam khốn nạ này. Trong những phút giây mở đầu một cách cuồng loạn nhất của cuộc làm tình, trong những hơi thở gấp gáp của hắn khi áp miệng vào hai vú nàng má nhay, mà cắn xé, Vân vẫn thấy thoang thoảng một sự thánh thiện, chân chất của một người đàn ông.
Dù chỉ là hạng đàn bà sống ở tận đáy cùng bị bỏ rơi của xã hội, bị dằn vặt hành hạ không ngừng nghỉ hàng ngày, nhưng trong Vân cũng như bất kỳ một người đàn bà nào khác dù rơi vào hoàn cảnh này, vẫn luôn tồn tại một sự cao ngạo, một giá trị riêng của đàn bà. Một con điếm xấu xa bẩn thỉu nhất khi lên giường ngủ với khác, làm trò chơi phục vụ đàn ông vẫn cảm tháy nỗi nhục mà mình đang phải chịu đựng.
Mỗi khi làm trò chơi cho lão Tư thảo mãn dâm dật, Vân tuy ngoài miệng cười nói là vậy, tuy bú cặc liếm dái cho lão một cách say sưa cần mẫn làm vậy, nhưng một điều mà ngay Vân cũng không thể dối được chính mình, nàng cảm thấy ghê tởm, lờm lợm ngay cả khi chỉ tiến lại gần, nằm trần truồng cạnh lão, đừng nói tới việc cho lão địt đéo.
Dù cho Trung cũng chẳng phải là một gã trai đẹp đẽ gì, nhưng những nét thô kệch trên khuôn mặt gã phù hợp với vóc dáng hơi quê mùa, mọi thứ đều xấu xí của hắn khi tập hợp lại với nhau thành một cơ thể hoàn chỉnh thì cũng có những nét là lạ hấp dẫn đàn bà riêng. Nhất là ở cái chốn này, hình như đàn ông trở thành một sinh vật lạ, ngay cả một lão già ục ịch béo phị như lão Tư cũng có thừa sức để buộc mấy mợ phạm nhân cái trại này tranh giàng nhau một đêm với lão đến nỗi choảng nhau sứt đầu mẻ trán.
Vân buông xuôi tất cả, khác hẳn mọi lần trong lúc làm tình với lão Tư, Vân đều luôn chủ động bày trò để cả lão và nàng cùng vui. Mỗi đêm quan hệ, Vân cố quên đi tất cả, chỉ nghĩ đến việc làm sao để bản thân mình có thể thỏa mãn nhất. Làm tình với lão Tư với nàng cũng như một kiểu chơi ma tuý, người ta làm không vì một suy nghĩ, một cảm xúc nào cả mà chỉ cực kỳ đơn giản, địt nhau để sướng, để tìm được cảm giác rần rật khắp cơ thể, nhất là ở lồn – cái cơ quan tạo hóa sinh ra để đàn bà làm cái nhiệm vụ ấy.
Đây là đêm đầu tiên mà Vân không rơi vào trạng thái mộng mị tiêu cực như thế khi làm tình, Vân cảm thấy sung sướng kỳ lạ khi cả thân thể của chính vân bị Trung kéo ngã theo xuống sàn đất. Trung vẫn đè ngửa lên người vân, những động tác vũ phu của hắn hơi khiến cho người đàn bà đau đớn, nhưng càng đau đớn, hình như đêm nay Vân càng sung sướng, càng đâu đớn về thể xác, Vân lại càng tìm thấy cảm giác dâm dật khoái cảm bởi lúc đó, mọi đau đớn ê chề của tâm hồn như biến mất thành hư vô.
Nhanh chóng khi đã vật ngửa Vân nằm xuống đất, trung vào ngay việc chính. Từ lúc cả hai trần truồng đến giờ, hắn không mở miệng nói ra lời nào, bởi ngay chính hắn cũng không biết nói điều gì trong lúc làm chuyên này với Vân. Những động tác chiếm đoạt thú vật ban đầu phần nào cũng khiến cho hắn nguôi ngoai bớt sự đòi hỏi, nhưng cái cách hắn thọc cả cái dương vật cứng ngắc vào lồn Vân cũng đủ khiến cho Vân như đang chết đi. Cái đau như vậy trong lúc bị địt, Vân lần này mới thấy là lần đầu, nó như xé toang lồn nàng ra làm hai bởi những cú nhịp không thương tiếc, sàn nhà xi măng bẩn thỉu gồ ghề khiến cho mỗi lần bị thúc mạnh vào lồn, Vân cảm giác như đằng sau lưng mình đang bị cào xước trầy hết cả da.
Trong lúc người đàn bà khốn khổ vẫn cắn răng chịu dựng, vì một lý do nào đó mà đến chính bản thân cũng không lý giải nổi thì Trung vẫn say sưa miệt mài giúp cho cái dương vật của mình đi được hết một chiều dài con đường ẩm ướt và bó hẹp giữa hai chân của Vân. Con đường ấy, cái lỗ ấy giờ đã là sở hữu của hắn, của riêng một mình hắn, hắn có thể làm mọi thứ mình thích với nó.
Đã bao nhiêu lần Trung định kiếm cho mình một nữ tù, giống với cái cách mà lão Tư vẫn làm. Có gì khó đâu, mỗi lần dắt một cô gái đến phòng lão, chỉ cần hắn dắt dư ra thêm một em nữa cho mình rồi lôi tuốt ả về phòng của mình, trong lúc lão già địt thì hắn cũng tận hưởng cho riêng mình. Nhưng cái dự định tầm thường nhỏ nhoi ấy hắn vẫn chưa một lần thực hiện, bởi hắn nghĩ việc làm ấy không phải là việc làm của con người, mà của một con thú, cho đến khi đêm nay hắn không thể cưỡng lại lúc Vân cúi đầu tự nguyên hiến dâng cho hắn.
Nếu giờ phút này, khi đang địt Vân mà có một người nào đó nói cái việc hắn đang làm không phải là con người, thì Trung đủ can đảm để đứng lên phản bác lại. Chẳng lẽ không phải nhờ cái việc không con người này mà con người được đẻ ra hay sao, với hắn giờ này, việc con người nhất mà con người vẫn làm chính là cái việc địt nhau say mê như thế này đây.
Hắn ghì chặt Vân xuống sàn nhà, Trung cảm nhận được con cu của mình đang giật ra liên hồi, những dòng khí ấm nóng bắn phụt sâu vào bên trong. Càng ghì chặt, Trung càng có cảm giác sướng, hắn biết Vân cũng sướng cho dù bị hắn hành hạ như thế, cả hai đều đang rên rỉ, hắn rên như một con thú đã thỏa mãn, còn vân, tiếng rên rỉ như một con vật nhỏ bé đang bị tử thương.
Nhưng tiếng rên ấy trộn vào nhau bỗng trở thành âm thanh tuyệt vời của xác thịt, Trung dần dần thấy cơ thể của mình được thả lỏng, hắn đã mất hết sự thú vậtt nãy giờ, chỉ còn lai cái sướng âm ỉ tồn tại sau mỗi cuộc làm tình. Trung nằm vật ra thở hổn hển, chợt nghĩ lại những gì đã làm với Vân, hắn quay sang phía cô nàng, mắt liếc nhìn trộm xem những cảm xúc Vân biểu lộ ra ngoài.
Hắn thấy Vân nằm im, như một pho tượng cho dù Trung biết đó là một pho tượng sống vì hắn có thể nghe thấy tiếng thở nhẹ của Vân – nàng mệt sau những giây phút phải cố gắng theo hắn lên đến đỉnh tình dục, hai bầu vú phập phồng theo từng hơi thở khiến Trung bất chợt đặt tay lên cặp vú ấy, hắn lấy những ngón tay kẹp nhẹ hai núm vú nhô cao cứng chắc mân mê nhẹ nhàng. Nếu như lúc nãy, hắn thô bạo bao nhiêu thì khi đã xuất tinh, hắn trái ngược hoàn toàn, nhẹ nhàng như chỉ sợ lại làm cho người đàn bà của mình bị đau. Con thú trong hắn như đã chạy trốn theo những dòng tinh hắn bắn ra lúc nãy, những dòng trắng đục nhầy nhụa giờ đã nằm im bên trong cơ thể Vân, trừ một chút ít đang rỉ ra hai bên mép lồn, có lẽ do hắn xuất lúc rút cu ra khỏi lồn Vân.
– Xin lỗi, anh đã làm em đau đớn lắm đúng không, anh không hiểu ại sao mình lại làm như thế nữa.
Trung ngập ngừng, như một kẻ có lỗi, hắn quay sang như chờ đợi một sự trách móc từ phía Vân. Hắn xứng đáng nhận điều đó, bao lâu nay hắn giữ mình không hành hạ thân xác một người tù nào, vậy mà đêm nay hắn đã làm một cuộc bạo dâm man rợ với một cô giá yếu đuối. Ngay đến hắn cũng cảm thấy tự nhục nhã cho chính mình, nhưng Vân lại chỉ quay sang phía hắn, thay vì một lới trách móc hay một sự phẫn nộ, lại là một nụ cười, một nụ cười nũng nịu rất dễ thương. Nàng không trách hắn vì đã hành hạ mình, thâm chí Vân thấy vui vì đã giúp Trung tìm được sự cân bằng nên có về mặt sinh lý của một thằng đàn ông.
– Không sao đâu, em tự nguyện mà. – Vân lắc đầu, mái tóc ngắn của cô nàng chạm vào mũi hắn nhột nhạt, hơi nhăn nhó một chút nhưng không có vẻ gì là trách móc hắn, ngược lại Trung thấy điệu bộ ấy của nàng rất đáng yêu.
Bây giờ hắn mới đủ tỉnh táo để cảm nhận được xung quanh, nãy giờ hắn điên loạn vì tấm thân đàn bà trần truồng kia, nào có còn biết được điều gì. Không còn cảm nhận thấy mùi nồng nàn da thịt đàn bà của Vân nữa, cái tác động đến khứu giác của Trung chỉ còn là mùi ẩm mốc của nền nhà mà hắn và Vân đang nằm lên lõa lồ. Nãy giờ chắc là vân ngoài việc phải chịu đựng cái kiểu địt mãnh liệt của mình, chắc là còn khổ sở vì cái nền nhà này nữa đây – Trung tự nhủ trách mình vô ý, đáng lẽ trước khi vật nàng xuống đất để làm tình thì ít ra cũng phải lấy cái chiếu trải ra chứ.
Vân nằm nghiêng quay mặt nhìn về phía hắn, gương mặt nhiều vẻ phong trần từng trải, chỉ có đôi mắt to tròn đen láy là vẫn giữ trọn một vẻ ngây thơ. Trung thấy xót xa khi bàn tay hắn mơn man tấm lưng trần của Vana, có mấy vết xước mà hắn dễ dàng cảm thấy, có lẽ do ma sát với cái sàn xi măng lúc nàng bị hắn đè lên địt điên cuồng, chao ôi, cái sàn thì cứng sần sùi đến thế làm sao da thịt không bị thương. Hắn như muốn chuộc lỗi bằng một nụ hôn dài với Vân, cái kiểu hôn một cách mơn man, nhẹ nhàng lãng mạn mà hắn được nghe mô tả trong mấy cuốn tiểu thuyết yêu đương rẻ tiền.
– Mình lên giường rồi em cho anh làm tình với em tiếp được không – Hắn chưa bao giờ nói một câu nào ngọt ngào hơn thế trong đời – Anh sẽ không làm em đau đớn như ban nãy nữa đâu.
Hắn hồi hộp chờ đơi câu trả lời của Vân, nàng cười trêu chọc hắn, hai bàn tay đã có những vết chai sần của nàng áp vào hai gò má xương xương vuốt ve hắn, cơ thể nàng vẫn nóng bỏng vô cùng.
– Em là của anh thì anh muốn gì với em mà chả được, nếu cái kiểu… đáng ghét ban nãy mà làm anh sướng thì em vẫn chiều anh.
– Không, anh không thích kiểu ấy, anh không muốn làm em đau đớn thế đâu – Hắn thanh minh như sợ bị bắt tội gì nghiêm trọng lắm.
– Thế thì tùy anh, em đã nói rồi mà. Nhưng… – Vân ngước cổ lên nhìn cái giường đơn của hắn, cười lớn – Anh định hai đứa mình cùng trên cái giường bé tí đấy hay sao, đằng nào thì cũng bẩn hết cả người rồi, cứ nằm dưới đất hoặc trải thêm mảnh chiếu là được rồi. Cái giường khốn khổ của anh làm sao chịu được cả hai đứa mình.
– Nhưng anh thấy cái mùi đất bẩn ngái ngái ghê lắm, làm anh mất hết cả hứng.
Vân bĩu môi, cặp môi dày của cô nàng trề ra chĩa về hắn.
– Đấy là anh mất hết cả hứng đó hả, thế chắc anh mà có hứng thì ban nãy anh giết em luôn rồi đó. – Vân định chế giễu hắn một chút nhưng thấy vẻ mặt ngố ngố của.
Trung thì lại thôi, sợ tên ngốc này lại suy nghĩ lung tung. – Thế thì lên giường cũng được, em đố anh địt được em trên cái giường bé xíu đó đấy.
– Á à, dám đó anh à, anh sẽ cho em biết tay. Trung ngồi phắt dậy bế thốc tấm thân trần truồng của Vân lên tay đặt xuống cái giường rồi minhg thì nhào người đè lên. – Anh sẽ phạt em cái tội dám khiêu khích anh – Hai bàn tay hắn thọc vào mạng sườn vân cù léc, môi hắn áp vào môi Vân, chưa bao giờ Trung nghĩ rằng làm tình lại có thể tuyệt vời đến thế.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Bình minh không đến |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ tập thể, Sex bú cặc, Truyện bạo dâm, Truyện cưỡng dâm, Truyện sex liếm cặc, Truyện sex mạnh |
Ngày cập nhật | 05/08/2020 03:29 (GMT+7) |