Tôi cũng sẵn lòng vì cũng đang muốn hỏi cô thêm vài điều nữa.
Nằm cùng một chăn, tôi hỏi:
– Lúc nằm với anh Quang, thấy thế nào.
– Được ảnh ôm trong tay, sờ nắn, làm tình thật đã hết mức. Có điều mình chưa đủ tuổi cưới, lại chưa học hành đến đâu nên hổng dám xin hỏi cưới gì.
– Thế mai kia lỡ bồ không còn cặp với anh Quang thì có ân hận gì không.
Nhỏ trả lời tỉnh queo:
– Vẫn biết ơn ảnh vì đã cho mình những phút giây thần tiên, không phí tuổi xuân ngày nào.
– Thế nếu người tình sau này… – Tôi chưa kịp hết câu.
– Bồ lo điều gì, nhờ anh Quang, mình có bộ ngực căng mộng, cái mông đều đặn và kinh nghiệm làm tình siêu hạng này thì ông nào vào tay mình mà thoát ra được. Hạnh phúc mình biết thưởng thức, lại còn biết cách làm chủ mọi tình huống nữa. Con đường hạnh phúc đang chờ đợi mình đâu có gì phải lo. Anh nào may mắn lấy mình thì còn được hưởng nhờ những kinh nghiệm của mình có, vậy là may lắm rồi. Thử tưởng cảnh chị Ba xem, nếu thiếu những điều này mà lấy phải ông chồng “khù khờ” dù có yêu nhau đến đâu cũng vô vị chứ còn gì là hạnh phúc và sung sướng.
– Thế còn trinh tiết (tôi hỏi lại), không sợ người mới ghen sao.
– Thật tình bồ còn cổ hủ quá, đã nói là mấy ông biết phân biệt còn hay mất trinh đâu. Thử hỏi đàn ông thời nay làm sao để biết đàn bà còn trinh hay mất, đó chỉ là cái màng mỏng, có khi chảy máu lần đầu khi giao hợp nhưng mấy ông nào biết nó là cái gì, chỉ những tay nhiều tiền, nhiều lần phá rào kinh nghiệm mới biết được thôi, chứ thông thường các ông lấy vợ, đêm đầu còn chọc trật lỗ, hai mép âm hộ đã tưởng là trinh rồi chứ nào biết đâu mà còn mơ tưởng. Đâu có mấy ông mất lịch sự đến nỗi đêm đầu làm tình mà cầm đèn soi lồn vợ. Cho dù như vậy cũng đâu biết thế nào là bị phá hay không. Bởi vì màng trinh bị rách đâu như tờ báo bị rách, nó chỉ như một miếng thịt rất mỏng tự đàn hồi mà đâu phải rách be rách bét. Trừ trường hợp các cô gái làm điếm bị đàn ông chơi nhiều lần liên tục, nhất là những ông còn nhét cả bàn tay vào thì làm sao mà không rộng ngoác đi được. Còn gặp những tay lão luyện, nhẹ nhàng thì chơi thoải mái cũng chẳng sao, càng chơi lại càng thấy thoải mái và đê mê. Càng có kinh nghiệm càng thấy đã.
– Thế bồ thì sao?
– Mình à, mình còn mong ông chồng sau này soi đèn vào trong, trừ khi ổng là dân chơi gái kinh nghiệm hoặc dân trường thuốc (bác sĩ) còn nếu không thì làm sao biết được mình đã mất trinh.
– Như vậy dù ông chồng có soi đèn thì vẫn bị lừa như thường.
– Đúng vậy, ổng có soi thì ổng càng nhìn kỹ của mình, ông càng hứng thì mình càng sướng chứ sợ gì. Không tin bồ coi của mình mà xem có khác của bồ không.
– Được rồi mình sẽ coi của bồ nhé.
Tôi cởi quần của nhỏ Đào, dùng đèn bàn chiếu vào vào cửa mình của nó, coi kỹ. Lông mu của nhỏ cũng giống của tôi, có thể của tôi hơi quăn hơn một chút, hai mép lồn của nhỏ hồng hồng, ươn ướt và đều đặn trông ngon lành. Dùng tay banh ra, tôi thấy các bờ mép xung quanh bên trong kín mít đâu có gì là rách toát hay lở loét gì đâu. Vậy mà tôi cứ tưởng gái mát trinh như tấm giấy xé nát.
Nhỏ Đào cười:
– Tin chưa nào. Bây giờ thì để mình xem của bồ nhé.
Tôi ngại ngùng nhưng đành để cho nhỏ xem biết đâu có gì lạ không.
Sau khi coi kỹ âm đạo của tôi, nhỏ nói:
– Của bồ chưa nảy nở đầy đủ, còn teo, không khéo ông nào chơi lần đầu cũng không thấy tột đỉnh là đằng khác. Mà xem này, bên trong của bồ còn rộng hơn của mình nữa là đằng khác.
Tôi không tin nên ngồi dậy, nhờ nhỏ cầm đèn cho dễ nhìn vào trong. Đúng như nhỏ nói, phần màng trinh của tôi còn không kín được như của nhỏ. Tôi đã có ai làm tình bao giờ.
Thấy tôi phân vân, nhỏ giải thích:
– Có gì mà lo lắng, mỗi người có cấu tạo mỗi khác, có nhiều hình thể và cấu trúc khác nhau, người dày, người mong, người tròn, người méo, đó là chưa kể nhiều lúc rách trinh vì tai nạn như trèo cây bị ngã, nhảy thể dục…
Cho nên đâu ai có thể biết còn hay mất trinh, nhất là thời đại này, khoa học đã loại bỏ quan niệm này rồi. Bồ coi ngày này có ai dám thưa kiện vì vợ mình tội mất trinh đâu: Cũng vì là nhưng điều trên, ngày xưa đàn bà chỉ biết chịu là nô tỳ, nhiều lúc bị oan mà xã hội lúc đó đã giải thích cho đâu.
Đến lúc này thì tôi mới thực sự biết những gì mà sách vở đâu thể thay cho thực tế, nhất là các quan niệm cổ hủ chỉ phục vụ lợi ích cho nam giới mà thôi.
Lúc này, nhỏ Đào dùng tay xoa nhẹ vào lồn tôi, tôi thấy thinh thích, nhưng cũng thấy khó chịu đôi chút vì khô khô. Nhỏ nói:
– Bồ chưa được khám phá nên mới khô khan như vậy, nhưng không phải là mừng mà là điều không ổn nếu bồ lấy chồng mà vẫn nguyên tình trạng này, ổng sẽ không cảm khoái mà lại tưởng bồ lãnh cảm thì thật tai hại đó. Bồ thấy tại sao gái Tây nó vừa nhận được hết cảm khoái mà lại làm chủ được tình thế không, các ông lại còn bị lệ thuộc: Vì các con mụ đó đều đã từng làm tình từ thửa học trò, được tự do tìm hiểu và quan hệ nên tự tin và luôn chủ động, lúc đó các ông lấy vào chỉ còn là tù binh của các bà mà thôi.
Tôi như tìm ra được chân lý mới của cuộc sống. Giò thì tôi hiểu tại sao nhỏ Đào nhỏ An lại sẵn sàng làm tình mà vẫn thoải mái, không bầu, người mỗi lúc một đẹp ra và tự tin trong cuộc sống nữa chứ.
Tôi cũng ước mong có được người yêu như anh Quang để có thể làm tình thoải mái mà không lo hậu quả gì cả.
Tôi thấy buồn đi cầu quá nên mặc quần áo và ra ngoài. Lúc ngang qua phòng nhỏ An, thấy ánh đèn le lói, tôi ghé mắt vào thì thấy hình như nhỏ An đang khóc một mình.
Sau khi đi cầu xong và về phòng, tôi nói cho nhỏ Đào biết, cả hai cùng đi đến thỏa thuận là qua phòng cái An để an ủi và hỏi han.
Thì ra nhỏ An vừa đi nhà thương buổi chiều và được biết là có thai 3 tuần. Nó sợ quá và khóc vì nếu tía nó mà biết thì nó sẽ bị ăn đòn nên thân và bị đuổi ra khỏi nhà vĩnh viễn. Tía nó là ông giáo trường quê nên sống gia đạo lắm. Con nhỏ xa nhà nên cũng học hỏi các quan niệm mới, nó chơi bòi thoải mái nên mới ra nỗi này.
Tôi hỏi nhỏ An:
– Sao mà lại có bầu, bồ không biết tránh thai sao?
– Mình biết sơ sơ nhưng anh Hảo đâu biết. Mình đã bảo ảnh sài bao nhưng ảnh không biết cách đeo bao, có thể làm rách bao nên mới ra cái bầu.
Nhỏ khóc nấc lên:
– Lần này thì thảm họa rồi.
Thì ra anh chàng mà nhỏ hay làm tình khi vắng anh nhật tên là Hảo, anh chàng đã không mang bao đúng cách nên nhỏ An đã mang bầu. Tôi không biết phải khuyên gì.
Nhỏ Đào nói:
– Ok, không đến nỗi quá lo, mới 3 tuần thì có thể phá thai, nó rất đơn giản. Anh Quang có nói là nếu xảy ra như vậy thì vào nhà thương tư họ hút ra được đâu có gì là tai biến.
Sau mọt hồi động viên, nhỏ An yên tâm hơn và quyết định sẽ đến nhà thương tư để phá cái thai ngoài ý muốn đó.
Sau đó vài tuần mọi việc lại trở lại bình thường, nhưng nhỏ An không còn đi với tay Hảo nữa (có lẽ nó chê anh chàng này kém chất lượng), còn tôi và nhỏ Đào vẫn chuyện trò với nhau. Thỉnh thoảng có gặp anh Quang nhưng anh có vẻ thẹn còn tôi, nửa muốn nói chuyện được gần anh nhưng một nửa ngại ngùng không biết nói sao.
Hôm đó, nhỏ Đào qua phòng tôi, nhỏ hỏi:
– Ê đã thấy khác chưa.
– Khác cái gì?
– Mở ngực ra xem nào.
– Tôi ngoan ngoãn mở áo và nút ngực ra và lần này thì thật lạ: Ngực tôi tròn và đẹp hơn nhiều.
– Mình đã bảo bồ mà, có hơi trai vào là nó đẹp ngay mà.
– Vậy mà lâu nay mình không để ý.
– Chưa đâu, còn nhiều điều hay nữa. Bồ có muốn biết nữa không.
– Có gì mà bồ quanh co, đã biết người ta thích mà cứ câu hoài.
– Có muốn xem của quý của anh Quang không?
– Thật sao, bằng cách nào.
– Hứa là làm theo những gì mình nói thì sẽ được.
– Nhưng mà bồ bảo mình làm gì.
– Đến lúc đó thì sẽ biết.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Ai nhớ ai thương |
Tác giả | Hùng Lâm |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Truyện bóp vú, Truyện phá trinh, Truyện sex vần A |
Ngày cập nhật | 02/05/2020 06:29 (GMT+7) |