Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.pro
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Thiếu gia phong lưu – Quyển 1 » Phần 156

Thiếu gia phong lưu - Quyển 1

Phần 156

Thường Nhạc có sự phóng đãng không che dấu được, có sự bá đạo, phóng khoáng, cao cao tại thượng, sự cố chấp theo đuổi trong tình yêu… Tất cả những điều này đã hấp dẫn Tô Mị Nhi một cách sâu sắc.

Cô kinh ngạc phát hiện ra bản thân trước kia từng vô cùng chán ghét Thường Nhạc, sự hận thù này không ngờ cũng là một loại kí ức khắc cốt ghi tâm, một loại tình yêu được nảy sinh, một loại theo đuổi ngọt ngào.

Thường Nhạc đương nhiên không biết hình tượng của mình đã cắm rễ thật sâu trong lòng Tô Mị Nhi.

Sự biến hóa thần sắc của Tô Mị Nhi khiến Thường Nhạc bất giác xông tới, tay hắn nhẹ nhàng từ dưới lưng cô xuyên xuống, ngón tay tà ác vừa vặn đâm xuống phía trên vị trí thẳng tắp của cô.

Thân thể mềm mại của Tô Mị Nhi vô tình khẽ run lên, lại cảm giác này giống như một dòng điện chạy dọc cơ thể, kích thích từng tế bào.

– Thoải mái!

Thường Nhạc không ngờ Tô Mị Nhi chẳng những là báu vật trời xinh, hơn nữa lại đặc biệt nhạy cảm, loại phụ nữ này đối với đàn ông mà nói, quả thật là được trời ban ân.

Chẳng những là tuyệt thế dâm đãng trên giường, cho dù chỉ là vuốt ve bình thường, cũng có thể đạt tới trạng thái khoái cảm, nghĩ tới đây, khóe miệng Thường Nhạc lộ ra nụ cười tà ác.

Gặp được mỹ nữ cực phẩm nhạy cảm như vậy, nếu không tự mình thoải mái một phen, e rằng trời cũng không bỏ qua cho mình.

Cảm giác được lực đạo trên tay Thường Nhạc lớn dần, thân thể mềm mại của Tô Mị Nhi gần như hoàn toàn xụi lơ, tiếng rên rỉ kia hoàn toàn đốt lên dục vọng của Thường Nhạc.

Cái tay còn lại của Thường Nhạc không ngờ lại khéo lẽo vượt qua phía trước quần của Tô Mị Nhi, vươn tay chạm tới mép quần lót, có thể đạt được hiệu quả ngay cả ở trên đường đi như này. E rằng cũng chỉ có Thường Nhạc mới có thể nghĩ ra được.

Trên đường mặc dù không có người, nhưng dù sao cũng là trường học, nói không chừng giữa đường sẽ mọc ra một ai đó, giờ phút này, Tô Mị Nhi hoàn toàn say mê sự vuốt ve này.

Ngón tay Thường Nhạc xuyên qua viền tơ lụa của quần lót đến bên trong… Bỗng nhiên, Thường Nhạc tỏ ra cổ quái, hắn chậm rãi rút tay ra, chìa ra trước mặt Tô Mị Nhi.

Chất lỏng trong suốt óng ánh dưới ánh mặt trời, tỏa ra hào quang chói mắt, chỉ qua cái vuốt ve nho nhỏ này quả là cực phẩm. Xem ra lần này nhặt được bảo bối thật rồi.

Tô Mị Nhi mày ngài như vẽ, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn lúc đầu đã hoàn toản đỏ ửng lên. Cô chôn đầu vào trong lồng ngực Thường Nhạc, thẹn thùng nói:

– Anh xấu quá đi.

– Đàn ông không xấu phụ nữ không thương!

Thường Nhạc không hề nghĩ ngợi mà buột miệng thốt ra, nếu Thường đại thiếu gia là một đứa con ngoan, như vậy nhiều nhất cũng chỉ có thể coi là một soái ca, e rằng cũng không thể có được nhiều mỹ nữ như vậy.

– Ông chủ sư phụ, cuối cùng tôi cũng tìm thấy cậu rồi.

Đúng vào lúc Thường Nhạc chuẩn bị tiến hành bước vĩ đại tiếp theo, thì tiếng cười như vịt đực của Cao Tiếu đột nhiên vang lên ở sau lưng.

Nếu điều kiện cho phép, hắn rất muốn bóp chết kẻ kia, khung cảnh đẹp đẽ như vậy, không khí mới mẻ như thế, không gian tinh khiết như thế. Gặp dịp ban ngày muốn phóng túng một chút, đều bị thằng kia phá hoại hết cả.

Nhìn thấy trong ánh mắt Thường Nhạc xuất hiện một tia căm tức, tâm tình Cao Tiếu trở nên căng thẳng. Gã cũng hiểu được mình vừa phá hỏng chuyện tốt của lão đại bèn vội vàng nói:

– Lão đại, tố chất… tố chất, chúng ta đề cao tố chất, quân tử dùng miệng không động tay chân.

Gã chưa nói hết lời đã cảm giác được sự đau đớn trên mông, cả người bị Thường Nhạc xuất quỷ nhập thần đá bay ra ngoài.

– Có chuyện mau nói, có rắm mau thả!

Thường Nhạc vô cùng khó chịu nhìn tên chết tiệt này.

– Sư phụ lão đại, ha ha… Tam Kiếm Khách kia có hai người đến Điểm G khiêu khích chúng ta.

Cao Tiếu trên mặt đầy ý cười, bò dậy khỏi mặt đất, hưng phấn nói.

– Tam Kiếm Khách!

Thường Nhạc rốt cuộc cười vui vẻ:

– Sở Phi Dương cuối cùng cũng không chịu nổi cô đơn, xem ra thiếu gia ta lần này phải thống nhất một thể vậy.

– Lão đại sư phụ, vậy bây giờ chúng ta có cần trực tiếp đem Sở Phi Dương cho…

Trên tay Cao Tiếu làm ra một động tác chém đầu, thần sắc gã vô cùng kích động, cho thấy gã đã chờ thời khắc này rất lâu rồi.

– Đi, chúng ta cùng đi xem.

Thường Nhạc lại không hề muốn lãng phí cơ hội đối phương chủ động tìm đến tận cửa, cái gọi là phải biết tận dụng tài nguyên, Thường đại thiếu gia của chúng ta vẫn nắm rõ điều này.

Vẫn luôn lẳng lặng đứng bên cạnh Thường Nhạc, Tô Mị Nhi chợt phát hiện, sự khác biệt căn bản giữa Mộ Dung Trường Thiên và Thường Nhạc chính là ở điểm này, hai người đều là những người tuổi trẻ tài cao.

Mộ Dung Trường Thiên làm việc dễ bị kích động, nhiều nhất cũng chỉ có thể làm một mãnh tướng, còn Thường Nhạc là một kẻ kiêu ngạo khốn kiếp không hơn không kém, đắc tội với Mộ Dung Trường Thiên, có lẽ chỉ là chết.

Nhưng đắc tội với Thường Nhạc thì đến chết cũng không có cơ hội lựa chọn.

Cô ta thậm chí hoài nghi, cho dù là khuôn mặt tươi cười trước mắt, thì vẫn lợi hại hơn Mộ Dung Trường Thiên một chút.

Phòng học 403 giờ phút này đã ầm ĩ hết cả lên.

Ban đầu nơi này là một trong những nơi họp của Ngân Câu, nhưng bây giờ lại trở thành nơi hai thủ hạ đắc lực của Sở Phi Dương – là chỗ cho Tần Phong, La Vân và Điểm G tranh tài, bọn họ cho rằng cho dù Ngân Câu đã không còn tồn tại, như vậy phòng 403 tự nhiên sẽ trở thành của người đến trước. Điểm G đại khái có khoảng hơn 30 người, mà Tần Phong và La Vân cũng mang đến khoảng 30 người, thực lực tương đương, cho nên một khi đã ra tay, chưa ai nắm chắc phần thắng, hai bên dứt khoát tạm thời khẩu chiến, tiếng la hét, chửi bới tràn ngập không gian nhỏ hẹp.

– Con bà nó, im hết mồm cho tao!

Người nào đó vừa lên tiếng, xung quanh lập tức yên tĩnh trở lại, đương nhiên, điều này chủ yếu là do tác dụng của việc tuyên truyền, vì để truyền bá hình tượng sáng chói của lão đại Điểm G, người nào đó đã phát tán một đống băng đĩa về việc giáo dục đàn em phải chấp hành mệnh lệnh của đại ca vô điều kiện.

Cho nên Thường Nhạc vừa mới mở miệng, bọn họ đều ngậm miệng theo phản xạ.

Đám người hai bên tự động tách thành một lối đi, mà Thường Nhạc tay ôm Tô Mị Nhi rất phóng khoáng bước tới vị trí trung tâm, đám người trong Điểm G ngó thử người trong lòng đại ca thì không ngờ lại là bạn gái của Mộ Dung Trường Thiên. Lão đại quả nhiên là lão đại, toàn đi những con đường không tầm thường.

Còn Tần Phong và La Vân lại kinh ngạc, đây gọi là người có tên, cây có tuổi. Tuy rằng bọn họ chỉ đến thăm dò thực lực của Thường Nhạc một chút nhưng nếu chẳng may Thường Nhạc lại theo hướng cực đoan thì người chịu khổ cuối cùng cũng chỉ là bọn họ.

– Tao đã sớm nói qua với chúng mày, hơn nữa còn hô hào, Điểm G chúng ta là một đội ngũ có tố chất, sao có thể giống như mấy đứa bán hàng rong chửi bới loạn xạ như thế này.

Đầu tiên Thường Nhạc khua môi múa mép chửi cho mấy thằng đàn em một trận.

Mấy tiểu đệ đó không ngờ lại được lão đại mắng, bọn họ lại phấn chấn tinh thần trở lại, biến Thường Nhạc đang khua môi múa mép kia trở thành một liều thuốc gây hưng phấn.

– Đi. Chúng ta nhường lại phòng học cho họ, phải có tinh thần khiêm nhường.

Thường Nhạc vung tay lên, lập tức mang theo đám anh em Điểm G ra ngoài, còn Cao Tiếu bên cạnh thì âm thầm buồn bực. Chẳng lẽ lão đại lại đột nhiên thay đổi tính tình?

Cẩn thận nghĩ một chút, nếu nói thật là như vậy thì Thường Nhạc cũng không còn là Thường Nhạc nữa rồi.

Thấy bóng lưng Thường Nhạc dần biến mất, Tần Phong và La Vân nhìn nhau một cái, cùng thở phào nhẹ nhõm, xem ra lão đại lo lắng quá rồi, cho dù Thường Nhạc có dũng khí thì cũng không dám đồng thời gây chiến với hai tổ chức lớn và nổi bật trong học viện.

Vì đó quả thực là tự đào mộ phần cho mình.

– Lão Đại, hàng đến đây.

Đám người Thường Nhạc vừa mới ra tới bên ngoài, đã nhìn thấy hai người vội vã khiêng một thùng lớn tiến đến, bên trong có gậy sắt, chùy sắt, còn có cả… đạn khói.

– Đeo hết mặt nạ vào đi. Chúng ta là người văn minh, không cần làm những chuyện ấu trĩ như vậy.

Sau khi Thường Nhạc sai Cao Tiếu đi phát mặt nạ chống khói cho mọi người, vừa vung tay lên, hưng phấn gào lên:

– Xông lên!

Tần Phong và La Vân còn chưa kịp phản ứng, thì đã thấy xung quanh toàn là khói, theo bản năng nhắm chặt mắt lại.

– Bộp!

– Ôi chao, chân của tao!

– Á, tiểu đệ của tao!

– Khốn kiếp, thằng nào đâm vào lỗ đít tao!

– Mắt tao… mù rồi!

Gần như tất cả các loại âm thanh khác nhau cùng lúc vang lên trong phòng 403.

Đám người có chút đầu óc vội vã chạy tới cửa, không ngờ rằng cửa đã sớm bị khóa trái.

Thân thủ của Tần Phong cũng không tệ, nhưng lại là anh hùng không có đất dụng võ, trước mắt một màn sương khói mờ mờ, gã vừa mới vươn tay ra, đã bị gậy sắt đập cho một cái, tiếp đó gậy sắt lại điên cuồng đập tới tấp vào cánh tay đầy kiêu ngạo của gã.

La Vân so với Tần Phong cũng không khá hơn là bao nhiêu, sở trường của gã là dùng chân để tấn công, giờ phút này đã bị đập tới mức còn thảm hại hơn người què.

Thường Nhạc ngồi trên bục giảng lặng yên ôm lấy Tô Mị Nhi, mỉm cười thưởng thức tất cả, thản nhiên nói:

– Thế nào, Mị Nhi có thích trò chơi như vậy hay không?

– Uhm, thật là một nơi kích thích người ta!

Trong đôi mắt xinh đẹp của Tô Mị Nhi kia lộ ra tia hưng phấn.

Trên mặt Thường Nhạc lộ ra nụ cười cổ quái, có thể trở thành vật phẩm để mình cất giữ, không có chút đặc sắc nào thì sao được?

Sau khi màn sương khói tan hết, chỉ nghe thấy bên ngoài phòng 403 truyền đến thanh âm kinh ngạc của Thường Nhạc:

– Ai da, trong phòng này có bạn học bị thương, mấy anh em chúng ta mau phát huy tinh thần hiệp nghĩa một chút, mau đưa họ tới bệnh viện.

Đám người vừa mới cởi mặt nạ xuống, lau vết máu trên mặt, kiêu ngạo lao thẳng tới đám người đáng thương đang nằm lăn lộn trên mặt đất.

Đánh thì phải đánh cho thoải mái một chút, cứu thì phải cứu cho dứt khoát, đây là nguyên tắc làm người của Điểm G.

– Tao không cần đám người giả nhân giả nghĩa chúng mày cứu tao.

Tần Phong hoàn toàn bị hành vi vô sỉ của Thường Nhạc chọc giận, gã tự hào là một trợ thủ đắc lực, cho nên mới có thể cố sức đứng lên, hung tợn nhìn về phía Thường Nhạc.

– Ô hô, các anh em, có người lại dám khinh thường lão đại, chúng ta phải làm gì?

Cao Tiếu quẳng một thằng bị đánh đến tàn phế lên mặt đất, cánh tay vung lên hô lớn.

– Đánh chết nó đi!

– Chúng ta là người văn minh, tuyệt đối không được ra tay, nếu chúng mày thật sự không kìm chế được bản thân, thì dùng chân đi, đương nhiên, chỉ cần không dùng tay, bộ phận nào đều được… Nhớ kỹ… Đừng đánh chết… Phải giữ lại một hơi thở… Chúng ta không thể quá tuyệt tình… Chúng ta phải lấy đức thu phục lòng người…

Bên kia đánh nhau, Thường Nhạc ở bên này chỉ huy, đám người kia nghe thấy tiếng của lão đại, cả người như ăn phải Viagra, càng gắng sức đứng lên.

Nếu không phải Thường Nhạc có ý tốt nhắc nhở, chỉ sợ Tần Phong ngay cả xương cốt cũng đều bị bọn họ đập cho vỡ vụn rồi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Thông tin truyện
Tên truyện Thiếu gia phong lưu - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm Trung Quốc
Ngày cập nhật 08/11/2017 21:39 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Chị tôi và cô thư ký của bố tôi - Tác giả Ngọc Linh
Thì cũng từ từ để bọn em cởi quần áo ra đã chứ, làm gì mà nhanh quá vậy, ngậm vú của người ta trước đi nào, chắc chán rồi chứ gì... Đâu mà trông các em đẹp lắm đó... Tôi đi tới rồi đưa tay lên bầu ngực nõn nà của Chi mà xoa nhè nhẹ. Cảm giác mát lạnh mịn màng lan tỏa khắp đôi bàn tay... Vú của em bóp sướng thật đấy, vừa căng vừa tròn lại mềm mại nữa chứ... Tôi mân mê hai bầu vú rồi kéo nhè nhẹ hai núm vú đỏ hồng vuốt nhẹ cái bụng phẳng phiu rồi khẽ đưa tay đến cạp quần và cởi cái cúc ra... Sao từ nhiên thế hả, dám cởi cúc quần em ra à, biết như thế là tội gì không hả? Anh chẳng biết tội gì cả. Em biết thì nhắc cho anh đi... Tôi vừa nói vừa kéo quần của Chi xuống. Khi gần đến gót chân thì Chi cũng khẽ rút chân lên để tôi lột hẳn cái quần ra ngoài. Cặp đùi thon thả trắng ngần đã hiện ra. Tôi cứ để tay lên...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ chị gái Đụ con ruột Đụ lỗ đít Đụ máy bay Đụ mẹ ruột Đụ thư ký Sex bú cặc Truyện bóp vú Truyện loạn luân Truyện phá trinh Truyện sex bú lồn Truyện sex liếm cặc Truyện sex mạnh
Thần điêu tinh truyền
Phần 30 Sau khi trói Tiểu Long Nữ thật chắc, Bố Hòa đem nàng đặt trên một gốc cây, sau đó dùng vỏ đao cùng thân đao luân phiên đánh vào những chỗ kín kiều nộn của nàng, phát thành tiếng vang vọng trong rừng cây. Từ hạ thân truyền đến từng trận khoái cảm khiến Tiểu Long Nữ cảm thấy thoải mái không nói nên lời. Tiểu Long Nữ công lực bất phàm, những công phu ngoài da này đối với nàng mà nói hoàn toàn có thể chế ngự, nhưng trên nhục huyệt truyền lại khoái cảm trí mạng không thể tránh né, Bố Hòa thấy Tiểu Long Nữ có vẻ không hề thống khổ càng xuất lực đánh thật mạnh, khiến cho tay mình cũng thấy đau nhức mới thôi. Tiểu Long Nữ cũng thở hổn hển, nàng không nói gì, nhưng nhục huyệt không ngừng xuất ra dâm thủy đã nói rõ nàng hưng phấn đến mức nào. Bố Hòa biết Tiểu Long Nữ sắp đạt cao trào, hắn cũng hưng phấn ôm lấy Tiểu Long Nữ đem nhục bổng cắm vào trong lỗ đít của nàng, nhanh chóng ôm lấy thân thể nàng mà trừu...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ tập thể Truyện dâm hiệp Truyện dâm Trung Quốc Truyện ngoại tình
Những người đàn bà thèm đụ
Phần 63 Làm sao con lươn có thể chun lọt lỗ trùng được! Phải chi của Lâm chỉ lớn hơn ngón tay? Phải chi em đã 14 tuổi! Phải chi em là bây giờ. Phải chi em đã một lần gần gụi với dàn ông. Phải chi em đã cố kinh ! ! ! Em ôm Lâm hỏi : Em phải chờ tới bao lâu hả bố? Đến khi em là một thiếu nữ. Em không nhịn được tới dó. Em sẽ chết trước khi. Vậy để anh cho thứ khác vào. Như lưỡi của anh, được không? Em không biết. Miễn sao cho em ra được một lần... nếu không, em không về nhà bữa nay. Lâm lật dật tựt xuống, bắt đầu bú lồn em. Chàng bú thật tận tình như để cho em đừng lẫy nữa. Khoảng 10 phút, em nghe Lâm banh hai mép lồn em ra, lư i chàng quét mạnh lỗ lồn, miệng em nói lung tưng những gì em không còn nhớ. Sướng đến đâu em gào tới đó. Và chị biết gì không? Đầu lưới chàng dang vào, vào nữa, vào nữa. Em hoàn toàn không thấy đau...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ tập thể Truyện loạn luân Truyện ngoại tình

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi