Bạn đang đọc truyện sex tại trang web http://truyendam.org
Đọc truyện sex ở đây sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Thông báo: Truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.pro
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Đi tìm tình yêu » Phần 7

Đi tìm tình yêu

Phần 7

Từ đếm đó cả ba anh em Hải đều giữ khoảng cách với Ngọc ngay đến cả Khoái cũng viện cớ khỏi bệnh đến đêm lên bong ngủ. Một mình Ngọc nằm trong khoang tàu một mình. Ngọc tự nhiên thấy trống vắng và đôi chút rạo rực rất lạ trong lòng. Cô thỉnh thoảng cố bắt chuyện với ba anh em nhưng họ đều trả lời nhát gừng. Chỉ là đêm nào trên bong tàu cũng vang lên tiếng hát, hát không có nhạc đệm và vẫn là bài hát cũ nhưng giai điệu ngày càng buồn hơn.

Ngày đó là ngày cuối cùng trước khi tàu cặp bên. Ngọc đang ngồi trước mũi thuyền ngắm cảnh và mong chờ chuyến tàu cặp bên. Có lẽ lần này cô sẽ về lại thành phố và quên đi mọi chuyện xảy ra trong những ngày gần đây.

– Ngọc… gay rồi – Hải giọng gấp gáp bước hối hả lên khoang tàu về phía cô.

– Chuyện gì thế – Ngọc hỏi.

– Chúng ta gặp bão rồi. Bọn tui vừa nghe đài. Bực thật đáng ra phải cập nhật tình hình thời tiết liên tục chứ. Mấy hôm nay lơ đễnh quá. Bây giờ không kịp tránh rồi – Hải vò đầu bứt tai dậm chân tức tối.

– Bình tĩnh đi Hải. Đi biển nhiều như anh chắc pahir biết làm gì chứ – Ngọc cố trấn an Hải.

– Tụi tui thì không lo nhưng bay giờ có Ngọc nếu… – Hải lo lắng.

– Ngọc cũng cứng rắn mà – Cô nói.

– Ừ nhỉ Hải quên mất Ngọc là vận may cho con tàu này mà – Hải nở nụ cười tự tin. Anh hò hét 2 em, Phi xuống phòng máy Khoái phụ trách máy bơm đừng để tàu bị ngập. Còn Ngọc anh kéo cô vào buồng lái đứng cạnh mình.

– Đừng lo chúng tôi sẽ bảo vệ… em – Cũng như lần trước khi Hải thay từ chị bằng tên riêng. Lần này Hải gọi Ngọc là em. Cô làm ngơ làm ra vẻ không nghe thấy.

Đúng như Hải dự đoán cơn bão ập đến vào buổi chiều. Bầu trời đang trong xanh đột nhiên tối sầm, gió gào rít và những cơn sóng lừng lững cao như những tòa nhà sủi bọt trắng xóa ập đến hết đợt này đến đợt khác. Đây là lần đâu tiên Ngọc thấy tận mắt thấy một trận bão trên biển nó thực sự khác nhiều lắm so với những nhìn trên TV, đáng sợ hơn nhiều. Ngọc thực sự sợ hãi nhưng nhìn vẻ mặt cương nghi và bình tĩnh của Hải cô lại thấy yên tâm hơn.

Con tàu bé nhỏ của Hải mặc dù đã cố nương theo những đợt sóng nhưng vẫn luôn bị nhấc bổng lên quăng quật như một thứ đồ chơi. Có những cơn sóng tràn qua bong tàu. Hải vừa lái tàu vừa phải để ý đến Ngọc anh chỉ lo cô bị cuốn xuống biển. Không thể đóng chặt cửa buồng lái vì nếu làm như vậy nước sẽ đầy ứ ngay mà để ngỏ thì phải cẩn thận nếu không muốn sau một cơn sóng thấy mình đang nằm dưới biển.

– Cứ tập trung lái tàu đi. Không càn phải để ý đến Ngọc đâu – Ngọc hét vào tai Hải giữa lúc giữa sự gầm thét của cơn bão vì cô thấy quá lo lắng mà cho mình.

– Thế sao được – Hải cũng gào lên để cho cô nghe thấy.

– Được mà Nghe lời Ngọc đi. Em biết tự xoay xở – Ngọc mỉm cười và đột nhiên cô chủ động hôn lên môi Hải một nụ hôn nhẹ nhàng. Hải ngõ ngàng nhưng anh cảm thấy ở đó là một rung cảm rất thật của Ngọc.

– Cứ lái tàu đi Ngọc sẽ ổn mà. Nếu qua khỏi đợt này… – Cô bỏ lửng câu nói.

– Thì Ngọc sẽ thực sự là vận may của con tàu này – Hải nghe hiểu câu nói của cô nhưng anh cố tình diễn giải nó theo một cách khác cho Ngọc đỡ bối rối.

Bạn đang đọc truyện Đi tìm tình yêu tại nguồn: http://truyendam.org/di-tim-tinh-yeu/

– Máy tàu bị làm sao rồi – Hải nghiêng tai nghe ngóng.

– Sao thế – Ngọc lây sự lo lắng của anh. Cô nhìn quanh chú ý mọi tiếng đọng nhưng không nghe thấy gì hết.

– Không nghe thấy tiếng máy tàu nữa – Hải tái mặt nói.

Con tàu đột nhiên chảo đảo rung lắc dữ dội. Ngọc thì không nghĩ là Hải có thể nghe thấy tiếng máy tàu giữa lúc bão tố như thế này nhưng cô tin anh.

– Anh phải xuống phòng máy tàu đây. Hy vọng chỉ là hỏng nhẹ nếu không thì… – Hải nhíu mày nhìn bầu trời đen kịt đầy giông gió.

– Hải cứ ở trên này đi. Để Ngọc xuống phụ với Phi cho – Ngọc lên tiếng làm Hải ngạc nhiên. Quả thật càng ngày anh càng thấy Ngọc là một phụ nữ mạnh mẽ và can đảm. Sự mạnh mẽ thông minh pha trộn rất hài hòa với vẻ dịu dàng đày nữ tính của Ngọc làm cho cô có một sức hút thật khó cưỡng lại. Đột nhiên trong lòng Hải nảy ra một ý ghĩ thật kỳ dị. Nếu anh và con tàu phải chôn vùi trong lòng biển cả ngay lúc này thì đó thực sự không phải là điều gì đó tệ hại lắm ít ra anh có thể ở bên Ngọc mãi mãi.

– Nhưng Ngọc có biết sửa máy đâu – Hải nói nhưng anh không ngăn cản cô.

– Về sửa máy thì đã có Phi. Ngọc đơn giản là vận may thôi – Ngọc vấn lại mái tóc cho gọn gàng rồi rời buồng lái nói nửa đùa nửa thật.

Những cơn sóng tràn qua bong tàu quét sạch những thứ trên đó ném xuống biến. Ngọc lần mò bước đi từng bước về phía phòng máy, cô bám tay vào bất cứ thứ gì trên đường để khống bị sóng cuốn đi. Khi tới nơi cô thở phào, cô thấy có khi mình thật sự là vận may của con tàu chứ không nãy giờ phải rớt xuống biến đến 5 lần rồi đấy chứ.

Đúng là phòng máy có chuyện nhìn làn khói đen sì phun ra từ cửa sổ là biết ngay.

Phi cởi trần mặc độc một chiếc quần cụt đang đánh vật với những thứ ốc vít bù long. Khuôn mặt anh đen nhẻm vì khói.

Thấy Ngọc Phi mừng rỡ vội bảo cô phụ một tay.

– Ngọc bịt cái lỗ thủng trên ống dẫn đầu đi – Phi chỉ tay lên đường ống cạnh chỗ anh đứng. Ở đó có đến 3 lỗ thủng đang phun dầu phè phe. Ngọc chưa làm chuyện này bao giờ nhưng cô nhận ra tính quan trọng của vấn đề. Cô vội dùng tay btị chặt lỗ thủng nhưng điều này không hiệu quả dầu vẫn phun ra qua kẽ tay của Ngọc.

– Kiếm cái giẻ nút vào nhnah lên – Phi gào lên, anh đang bận khắc phụ những chỗ vỡ khác nên không thể phân thân giúp Ngọc.

Nhưng lấy đâu ra giẻ chứ, Ngọc không nhìn ra ở đâu cả. Lúc cấp bách Ngọc cởi ngay chiếc áo đang mặc trên người xẻ làm ba mảnh dùng làm giẻ nút lại những chỗ vở trên đường ống. Phi không thể không liếc mắt nhìn Ngọc, bộ ngực cô đã lộ ra gần hết dưới chiếc áo lót mỏng dính vì dính nước và bị xô lệch hẳn xuống dưới chắc là do những đợt sóng quăng quật Ngọc lúc cô đi từ buồng lái xuống đây. Phi thấy rõ hai đầu ti màu đỏ thò ra anh nuốt nước bọt đánh ực cố bắt mình quay về với công viêc. Ngọc nhận ra sự hớ hênh của mình cô kín đáo kéo chiếc áo lót vào vị trí đúng của nó nhưng việc đó lại sự việc tệ hơn. Do vội vã Ngọc kéo hơi mạnh tay và chiếc áo lót bị ngấm nước biển đã bị ải và mục nên lúc này bật ra tuột hẳn ra trượt xuống đất.

– Ơ – Ngọc đưa tay che ngực bối rối liếc về Phi. Anh ta cố tình cắm mặt vào đóng máy móc và dây rợ nhưng cô biết anh đã nhìn rồi.

Ngọc ngượng chín người vột cúi người nhặt chiếc áo lót trên sàn cố choàng nó vào người nhưng chiếc áo đã bục thật rồi càng cố nó cứ tuột xuống.

– Ngọc lên bong đi, chõ này tui lo được rôi – Phi nhân ra sự khó xử của Ngọc nên ngay khi tiếng máy tàu nổ giòn anh đã giục cô như thế anh nói khi vẫn quay mặt vào trong.

Ngọc cũng vội vã đi ngay khi nghe Phi nói vậy. Đóng lại cửa buồng máy ở bên ngoài Ngọc mới nhận ra mình khó có thể đi đâu. Sóng vẫn táp dữ dội, con tàu thì không còn rung lắc dữ dội có lẽ vì máy đã chạy và con tàu lại có sức lực để chóng chọi với giông bão. Ngọc có thể vào bong tàu nhưng cô thấy mình cần có một chỗ dựa vào lúc nào thôi đến chỗ Hải vậy. Còn chiếc áo này, Ngọc nhìn chiếc áo lót vẫn khoác hờ trên người. Một cơn sóng đánh tràn qua chỗ cô đứng xô Ngọc loạng choạng, mất vài phút cô mới gượng lại được và cô nhận ra ngọn sóng đã cuốn đi mảnh vải cuối cùng che trên nửa thân trên người mình.

Con mắt Hải muốn bật ra ngoài khi anh thấy Ngọc đảy cửa vào, bộ ngực to căng trắng ngần của người phụ nữ mà anh vẫn mơ thấy trong những giấc mơ điên rồ nhất nay lại ở gần và rõ đến thế.

Vào bên trong Ngọc cố ý xoay người về phía Hải để ánh mắt anh không nhìn thấy những gì cô cần che giấu.

Hải thấy mình làm gì lúc này. Anh cởi chiếc áo đang mặc trên người choàng lên người Ngọc. Sự đụng chạm khi tay anh chạm vào vai Ngọc làm hai người sững lại một lúc.

– Máy chạy tốt lại rồi – Ngọc lên tiếng cô kìm lại mong muốn ngả người vào lòng người dàn ông mạnh mẽ đang đứng sát ngay cạnh cô.

– Ừ anh biết – Hai gật đầu bừng tỉnh anh vội cầm lấy bánh lái điều chỉnh tàu nương theo một đợt sóng mới đang ập đến.

Ngồi thu lu ở góc của buông lại nhìn bóng dáng vững vàng của Hải lúc anh vững vàng điều khiển con tàu vượt lên trên những cơn sóng cô thầm cảm phục.

Cơn bão hoành hành dữ dội suốt đếm đến sáng thì ngớt hẳn. Vào lúc nó lặng đi thì mọ người trên tàu đều đã kiệt sức vì chống chọi với sức mạnh cuồng nộ của thiên nhiên.

Ngọc thấy Khoái tay trầy xước rỉ máu da bong ra vì dùng tay bơm nước mỗi khi máy bơm tàu trục trặc. Phi thì mặt mũi đen nhẻm trên người có đến mấy vết bóng nặng có nhẹ có. Ngọc thấy mình cần có trách nhiêm, cô chăm sóc cho tất cả với sự chu đáo và ân cần hiếm có. Phi và Khoái sau khi băng bó và uống thuốc đều đã đi nghỉ họ quá mệt nhưng Hải thì vẫn lái tàu chưa nghỉ được. Lúc Ngọc vào buồng lái vẫn thấy anh đứng đó nét mặt chỉ hơi tái đi một chút nhưng vẫn điều khiển con tàu dứt khoát mạnh mẽ và tỉnh táo.

– Khoái và Phi không sao đâu. Chỉ xây sát chút thôi – Ngọc thông báo cô nhận ra nụ cười cua Hải rạng rỡ hẳn lên.

– Cảm ơn Ngọc nhé. Em đúng là vận may của con tàu – Hải gật đầu mắt vẫn hướng về phía trước.

– Anh cũng bị thương này – Ngọc chỉ tay lên vai Hải. Không biết vì sao và khi nào một vết cắt dài và sâu in trên bờ vai to và chắc nịch của Hải.

– Ừ nhỉ bị thương lúc nào cũng không biết – Hải đưa tay lại phía sau rờ lên vết thương, anh khẽ nhăn mặt vì đau.

– Anh ngồi xuống đi đê Ngọc băng cho để thế này không được đâu nhiễm trùng thì gay đấy – Ngọc lên tiếng cô lấy bông băng trong túi ra.

– Ừ nhờ Ngọc nhé – Hải cũng đã mệt anh ngồi phịch xuống sàn tàu lựng dựa vào vách thở dốc ra. Anh tranh thủ lúc biển hơi lặng đi để nghỉ một chút.

Ngọc cẩn thận băng vết thương của Hải sau khi rắc thuốc sát trùng cẩn thận. Cô đang làm lúc ngẩng đầu lên thấy Hải đang chăm chú nhìn mình.

– Gì thế.

– Không tôi chỉ muốn hỏi xem Ngọc có làm sao không thôi – Hải nói và lảng tránh ánh mắt của cô.

– Ngọc không sao – Ngọc quấn nốt những vòng cuối cùng của miếng băng qua vai Hải giữ vết thương không chảy máu nữa.

– Anh có thấy đỡ hơn chút nào không – Ngoc tự nhiên thấy mình xưng anh với Hải một cách tự nhiên ngọt ngào từ khi nào cô cũng không biết.

– Không còn đau chút nào nữa – Hải không hiểu do băng bó và bôi thuốc hay sự chăm sóc của người phụ nữ xinh đẹp này mà vét thương trên vai anh không còn chút nhức nhối nào nữa.

Băng xong vết thương Hải vẫn không hiểu vì sao Ngọc vẫn còn nấn ná bên cạnh anh. Cô ngồi cạnh anh, Hải cảm nhận hơi thở hơi dồn dập của cô.

Anh thấy tay Ngọc chỉ cách bàn tay anh có một chút. Dịch chuyển các ngón tay cứng ngắc từng chút một Hải chạm nhẹ lên đầu ngón tay Ngọc. Chỉ vào đầu ngón tay thôi mà anh đã cảm nhận được sự mềm mại êm ái của người phụ nữ bên cạnh mình. Hải cũng biết Ngọc nhận ra điều đó qua một nét ửng hồng thoáng qua trên má. Điều lạ là lần này cô chủ động nắm lấy tay anh. Họ siết chặt nhau và im lặng ngồi bên nhau rồi Ngọc ngả đầu vào vai Hải. Bờ vai anh thật vững chắc, cô nghĩ thầm trong đầu. Sự căng thẳng và cả lo sợ trong những giờ qua làm cho Ngọc thấy mệt mỏi giờ này lúc này cô cần một chỗ để nương tựa một bờ vai để tựa lấy.

Hải lúc này không để ý đến việc con tàu hơi chòng chàng, anh đang được một người con gái mà anh vẫn thầm yêu ngòi cạnh, cơ thể cô tựa sát vào anh. Hải xoay người lại hôn lên đôi môi đang hé mở của Ngọc và lần này là một nụ hôn dài đắm đuối. Ngọc vòng tay ôm lấy cổ Hải đón nhận nụ hôn, cuối cùng cô đã cũng lựa chọn.

Bàn tay thô ráp của Hải mở tung chiếc áo trên người Ngọc ném nó vào trong góc, và anh dúi đầu vào bầu vú tròn căng. Khi môi anh lướt đi trên đó khoái cảm như muốn đốt cháy từng sợi dây thần kinh trên người hải. Cơ bắp Hải run lên vì một cái gì đó sờ sợ, nếu điều này là chỉ là một giấc mộng nhưng những tiếng thở hổn hển dồn dập của Ngọc đã cho anh biết chắc mình không phải đang nằm mơ.

Bạn đang đọc truyện Đi tìm tình yêu tại nguồn: http://truyendam.org/di-tim-tinh-yeu/

Đôi tay Hải qườ quạng chuyển dầ xuống dưới. Anh gõ bỏ chiếc quần bò trên người Ngọc một cách chật vật và khó nhọc Rồi anh hôn đắm đuối lên cặp chân dài thon thả trắng như người mẫu của cô. Bây giờ chỉ còn bỏ chiếc quần lót nhỏ xíu nữa là Hải sẽ được thưởng thức một tuyệt tác của tạo hóa. Anh đã chờ giây phút này quá lâu rồi. Khi bàn tay Hải chạm nhẹ vào lớp vải ngoài của chiếc quần lót màu hồng thì Ngọc giữ tay anh lại. Hải ngẩng đầu lên thấy cô đang nhắm nghiền mắt có lẽ là ngượng vì thế anh cho rằng đó là cừ chỉ làm duyên chứ không phải là một sự từ chối. Anh bạo dạn lấn đến dù sao cũng tới nước này rồi sợ gì chứ.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Thông tin truyện
Tên truyện Đi tìm tình yêu
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Đụ tay ba, Truyện ngoại tình
Ngày cập nhật 25/08/2018 23:28 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lạc Đạo thần giáo
Phần 7 Ngăn bên kia là một chiếc giường lớn, có rèm che và khăn nệm ấm cúng. Một người đàn bà ăn mặc sang trọng đang ngồi bên chiếc ghế cạnh bàn. Bà ta tuy đả lớn tuổi nhưng vẩn còn nét xuân sắc mặn mà, khuôn mặt hiền hậu. Xem ra, phu nhân có một cuộc sống sung túc nên da dẻ trắng hồng, da mặt còn rất căng. Chỉ khi nhìn kỷ mới thấy vài nét nhăn ở cuối mắt, thân hình đẫy đà mập mạp, tạo cho phu nhân một nét phúc hậu hiền hòa. Nhìn phu nhân mà cậu bé phân vân. Bà ta quả thực trông quá trẻ để làm mẹ sư phụ của mình. Khi cô hầu gái ra khỏi phòng và khép cửa lại. Phu nhân mới vẩy tay ra hiệu cậu bé lại gần, rồi hỏi nhỏ. Con tên gì? Sao con lại sơn hình hoa sen màu hồng trên quần con vậy? Cảm động vì biết mình đả tìm đúng người cậu bé run run trả lời... Dạ thưa phu nhân, con tên Hùng... con vẻ hình đó... vì đó là hình tượng trên người của sư phụ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Sex bú cặc Sex bú vú Truyện bóp vú Truyện cổ trang Truyện liếm đít Truyện liếm lồn Truyện móc lồn Truyện rimjob
Sông quê mùa nước lũ
Phần 7 Nàng nói và nước mắt trào ra, tôi đưa cánh tay đỡ nhẹ lấy vai nàng, như được vỗ về từ từ nàng chìm vào giấc ngủ. Căn phòng ánh đèn dìu dịu, không xóa đi được cái hình dáng của dòng sông, từng khuôn mặt thân thương đang trôi qua trong đầu và cái bãi ngô đêm ấy cứ hiện ra hiển hiện... Khi những cơn gió đông về, đám ngô làng tôi tầng tầng lớp lớp xanh ngát trải khắp cánh đồng vụ ngô, trời cho khi vụ lúa trời lấy mất, cái làng lụt đầy sức sống vẫn tồn tại ngàn năm, mẹ tôi háo hức đón chờ ngày cưới vợ cho anh Lợi, Duyên và tôi vui lắm nó bảo: Anh Lợi và chị Tuyết lấy nhau hôm đám cưới em cũng đi đón dâu, nhưng anh phải chở em như hai vợ chồng dấy nhé. Tôi im lặng Duyên hỏi: Anh buồn à em đùa đấy. Rồi ngày đám cưới diễn ra thật vui, thật náo nhiệt. Cơ quan anh Lợi về thật đông cái sân rộng thế mà bàn ghế kê chật cứng, các anh các chị rất khéo tay...
Phân loại: Truyện sex dài tập Địt nơi công cộng Đụ chị dâu Đụ máy bay Đụ mẹ vợ Đụ với hàng xóm Truyện loạn luân Truyện ngoại tình Truyện phá trinh
Hàn khố đệ tử - Tác giả Hắc Oa
Phần 7 Tử Lôi Cửu Kích Xuân Lôi Bạo Kích! Một đường kiếm như sấm sét hướng về phía Huyết Sắc Minh Vương. Tinh diệu! Nhìn một kiếm của Cao Lôi Hoa, Huyết Sắc Minh Vương liền phá lên cười, rồi nâng đao lên đỡ lấy kiếm của Cao Lôi Hoa. Khi Cao Lôi Hoa chém kiếm này, vẻ mặt khinh thị của hắn cũng thu liễm lại. Nếu hắn còn khinh Cao Lôi Hoa, thì hắn sẽ không còn là Huyết Sắc Minh Vương của ngày nay. Ngay cả nhãn lực nhìn người còn không có thì sống đên lúc này đúng là kỳ tích. Một chiêu của Cao Lôi Hoa tinh diệu hơn những chiêu thức mà hắn biết. Có lẽ trong ngàn vạn năm qua, đây là chiêu thức tinh diệu nhất... Võ học tại dị giới chỉ chú trọng vào sức mạnh chứ không chú trọng vào kỹ năng. Mà thần nhân đều có lĩnh vực của mình. Lĩnh vực thường đại biểu cho vị thần hùng mạnh. Nên bọn họ càng chú trọng lĩnh vực mà bỏ qua vũ kỹ. Khi Cao Lôi Hoa bay qua thế giới này, thì hắn là người...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện dâm hiệp

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi Truyện hentai HentaiVn