Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.pro
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Ái tình thái giám » Phần 15

Ái tình thái giám - Tác giả Đại Cường

Phần 15

Tư Vạn chạy xe từ đường này sang đường nọ trong thành phố rồi tmc chỉ ra ngoại ô. Bà Phí Đời Nhân ngồi kế bên. Khi ở trong thành phố bà tỏ vẻ bực bội lái xe chạy vòng của Tư Vạn. Bà lên tiếng lắm lần nhưng Tư Vạn làm ngơ:

– Đi đâu mà vòng vo Tam Quốc như thế này hở ông…

Tư Vạn trả lời ấm ớ, chẳng đâu vào đâu:

– Thì dạo chơi một vòng, tới nơi là vừa… mà bây giờ không lập sòng ở nhà vợ chồng quận Dai.

Bà Đời Nhân nóng nảy, ngạc nhiên cướp lời:

– Sao vậy nè! Hôm qua cả hai vợ chồng chuyền điện thoại nói với tôi rõ ràng mà! Bây giờ như thế sao? Ai bảo với ông…

– Tôi có bao giờ nói bậy. Trước khi tới đón bà thì vợ chồng ổng gọi cho tôi báo tin đó. Hai vợ chồng quận Dai cũng cho biết có gọi cho bà mà điện thoại đổ liên hồi chẳng ma nào nhấc máy.

– Ông ăn nói cẩn thận giùm tôi… Nhà cửa tôi lúc nào chẳng có người mà ông dùng nhiều chữ ma với quỷ, coi chẳng được tí nào… Mà khi đón, ông cho tôi biết thì làm gì có cái vụ đi vòng vòng như thế này. Hơn nữa cái thành phố như cái ngao mà ngồi xe với ông có khi mang tiếng chết. Rồi đây tôi phải có tiếng nói với vợ chồng quận Dai mới được. Coi thường người ta vừa vừa… Tư Vạn thấy bà nổi đóa nên im như tờ, bà Đời Nhân biết được tam tinh Tư Vạn thì tiếp tục mở máy:

– Nhưng rồi bây giờ như thế nào? Là làm sao?

Tư Vạn vờ như không hiểu ý, liền đáp:

– Như thế nào là như thế nào? Ý bà ra sao?

– Thì bây giờ đậu chén ở nhà nào? Có những ai mà lại ra ngoài tỉnh để làm gì hở Ngài Tư Vạn bảnh bao!

Tư Vạn thấy bà nói kháy mình nên cười xòa giả lả:

– Thấy bà dạo này không được vui, đưa bà ra ngoại ô hóng mát, chôn vùi bụi bặm thành phố, không được sao?

– Ông đừng nói ngang, tôi không thích.

Rồi bà thích và bà phải thích…

– Nói gì tôi chằng hiểu… Mà thôi, ông cho tôi về.

Tư Vạn tần ngần giây lát rồi nói:

– Từ từ tôi giãi nghĩa cho bà, đâu cũng vào đó, nóng nảy hỏng mất… Bà hiểu tôi rồi mà!

Bà Đời Nhân hiểu nhầm nên trả lời xa xôi mà vẫn cho Tư Vạn biết rõ sự huỵch tẹt:

– Cái vụ đó không có trong ngày nay đâu mà ông gài tôi. Cái gì cũng có lúc, không phải được một lần… Như được đằng cẳng leo đằng đầu…

Tư Vạn hiểu ra, bà ấy tưởng rằng hắn đang dụ bà, mang ra ngoại ô để đụ. Thực ra Tư Vạn không có ý nghĩ đó. Hắn đón bà Đời Nhân hỏng chân vụ cờ bạc là do vợ chồng quận Dai mà ra. Khi hắn biết tin không có đậu chén ngày hôm nay lúc hắn đang ở chỗ hẹn hò với bà Đái Văn Cổng. Có cuộc hẹn hò, hắn chẳng màng đến chuyện đậu chén. Đối với hắn cờ bạc là phương tiện gần gũl mấy bà lớn, mấy bà nhà giàu… phu nhân đó cả… mà kiếm cách đụ cho bằng thích.

Hắn đã bú lồn Bà Đái Văn Cổng nhủ danh Cao thị Hưởng Láng. Đụ bạo bà Phí Đời Nhân. Vừa đụ vừa bú lồn bà Quận Dai… Cặc hắn có hạng và cách làm tình của hắn hơn mấy ông phu quân nên các bà thích líu lo. Và hắn đóng kịch hơn cả nghệ sĩ tuồng hát. Lúc nào cũng mã thượng, tư cách đứng đắn làm các ông lầm chết bỏ. Các bà dâng lồn, nứng sảng.

Tư Vạn chống chế nhưng cũng dụ, thử ra làm sao:

– Bà hay suy diễn, tôi chẳng bao giờ nghĩ đến những điều viễn vông, chẳng thực tế. Tôi với bà gần mà xa, xa mà gần, thân mà sơ, sơ mà gần. Lắm lúc có biên giới, lắm lúc chẳng có biên giới chi hết trơn hết trọi. Tình thiệt tôi nói vậy nghĩ tới rồi nghĩ lui, bà thấy có phải không? Phải hay không phải cũng do ở bà mà thôi. Tôi chẳng có con mẹ gì mà quyết đoán.

– Ông dọa tôi đấy, phải không? Ai từng đời như thế này… rồi như thế này… Tôi không có dại gì! Tôi nói thẳng rằng, có khi thô bạo, có khi thô tục, thô bỉ… Nhưng ngậm thinh, ông làm tới… Tôi nói thẳng với ông… Đụ hay bú lồn, từng ấy vừa rồi. Nói thật mất lòng, ông ráng mà chịu.

Tư Vạn bất ngờ sự đanh đá của bà Đời Nhân. Hắn không ngờ bà bất chấp cái chuyện hắn đã từng bú lồn bà ở trong khách sạn. Hắn còn nhớ rõ khi hắn bú lồn, bà ấy sao mà dịu dàng đến thế. Bà nứng lồn cũng thấy dễ thương. Bà banh lồn là một cử chỉ lịch thiệp mời mọc kẻ bú lồn. Bà nắc hẩy lồn vô cùng yểu điệu như con gái sướng nứng tưng bừng lần đầu. Bà bú cặc ôn tồn ngắm nghía mào, vuốt, sục nhẹ nhàng gợi tình hấp dẫn. Giọng nói theo với thân thể bộc nứng cuồng loạn mà hàm ý êm dịu, mời mọc. Thế mà vừa qua, bà đã tỏ một thái độ lạ lùng đến với Tư Vạn. Và chính điều đó Tư Vạn nảy sinh ra chiến thuật, chiến lược để thay đổi với bà ấy.

Tư Vạn đáp:

– Bà bắt đầu quá lời. Mở đường cho hươu chạy thì tôi cũng nói luôn… Tôi đụ bà. Tôi bú lồn bà. Tôi liếm lồn bà thì chúng mình biết với nhau Bà Đời Nhân lúng túng, không ngờ Tư Vạn con người từ lâu bà cho là hào hoa, bảnh bao mà sao hôm nay hắn táo bạo hết ý kiến. Khi hắn đã lộ bộ mặt chuột chù sự thiệt hại, tai tiếng ra bên ngòi, bà lãnh thẹo trọn ổ. Một thoáng đắn đo nhưng bà vờ quyết liệt với Tư Vạn:

– Ai chỉ đường cho hươu chạy.

Bà vặn hỏi từng ấy rồi im bặt hầu như dò la thái độ của Tư Vạn phản ứng như thế nào.

Hắn tiếp lời:

– Ai trồng khoai đất này t Bà thử nghĩ, tôi đâu phải thằng đàn ông lắm mồm, lắm chuyện Bà thử nghĩ ra làm sao khi bà Đái Văn Cổng biết tôi đụ và bú lồn bà rồi. Và nhất là hai ông Đái Văn Cổng, ông Phí Đời Nhân, dù một ông đái thì văng mẹ cổng, một ông thì phí đời con người, đều danh vọng, tiền bạc hung hăng con bọ xít mà khi biết cái tin động trời kia thì ít ra tim ngưng đập, máu ngưng tuần hoàn trong thân thể họ để chết tốt cho rãnh nợ trần ai… Bà là người đàn bà khôn ngoan, cắt nghĩa tí chơi cho tôi được nhờ, được học hỏi… ở hàng quý phái…

Từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác, Tư Vạn lý luận bình dân học vụ mà thâm thúy đáo để Hắn tố cáo bà rất nhẹ nhàng hữu lý. Hắn đe dọa bà với bàn tay nhung bọc thép. Hắn là nhà hùng biện. Hắn cũng là ông biện lý buộc tội kẻ bất chánh trước tòa. Hắn làm bà điên loạn mất rồi nhưng rồi bà day mặt qua phía hắn mà tỏ thái độ ôn hòa:

– Tôi nói vậy chứ tôi đâu có nghĩ gì lôi thôi mà sao ông làm dữ thế! Bộ mặt của bà Đời Nhân dịu xuống, mỏng mặt như thường lệ dưới mắt Tư Vạn. Hắn thầm nghĩ, có thế chứ! Mà rồi còn nữa… Chưa dứt ý nghĩ trong đầu thì hắn nghe bà Đời Nhân trổ giọng trách móc rất đáng yêu vì bà nhõng nhẽo như con gái:

– Quỷ! Nhẹm cái đồ yêu tinh ấy đi không nào!!!

Nói chưa kịp dứt lời bà quay mặt qua cửa sổ kiếng xe, nỡ nụ cười kín đáo. Trong khi Tư Vạn cảm thấy thoải mái đã chinh phục được bà Đời Nhân với vũ khí thô sơ của quân đội du kích. Cử chỉ bà Đời Nhân không có gì phẫn nộ mà ra bộ mắng yêu khi bà thấy cặc Tư Vạn lòng thong ngoài khóa quần. Tư Vạn trong khi lái xe đã cố ý như thế mà trong khi đối thoại với hắn bà không để ý tới Khi bà thấy cặc hắn đúng vào lúc bà thấy thua lý thằng đàn ông này nên bà giả lả luôn thể.

Tư Vạn vờ đáp:

– Nhẹm cái gì mới được…

– Nhìn dưới tay lái mà xem có đẹp đẽ!?

Tư Vạn biết hết nhưng vẫn vờ vĩnh nhìn xuống rồi thết lên cho bà Đời Nhân không ngờ vực:

– Chết cha tôi rồi? Quên khuấy từ lúc nào không biết. Xấu hổ quá, may mà chỉ có bà, người ta mà thấy, bỏ mẹ mất.

Bà Đời Nhân im lặng đưa mắt nhìn ra ngoài khung xe, những cánh đồng mạ non xanh chyạ dài đến tận chân trời. Trên đường lác đác vài nhóm nông dân ra đồng muộn. Trời trong xanh, gió mát đưa vào cửa xe, bà Đời Nhân cảm thấy dễ chịu. Cái dễ chịu làm bà phân vân mà chính bà tự ngạc nhiên lấy mình. Bà vừa có một cuộc cãi vã với Tư Vạn dù là vụ cãi vã nhỏ nhặt mà phận đàn bà phải yếu lý khi đã dâng lồn cho thằng đàn ông đụ. Rồi bà chóng quên lạ thường khi thấy con cặc dài của hắn ở ngoài quần.

Bà tự kiểm điểm bản thân, có phải vì con cặc bự của của hắn mà tự nhiên bà nom thấy làm cho tâm tính lắng xuống và len lén phải vui vẻ với Tư Vạn. Như thế phải chăng, dạo này trong thân thể, tâm tính của bà rạo rực mà bà vô tình bỏ quên.

Bà nhìn ngoại cảnh bên ngoài nhung chẳng mảy may xâm chiếm tâm hồn mà cặc của Tư Vạn đang nằm lọt ra ngoài quần của hắn làm bà lưu tâm. Bà không ngoảnh mặt về phía hắn mà bà vẫn biết rằng bà cảnh cáo hắn nhét cặc vào quần nhưng hắn vẫn chưa làm theo sự yêu cầu của bà. Bà đâm hối hận tại sao lại lưu tâm về con cặc của hắn. Đáng ra khi thấy, bà vờ đi có phải hay hơn không!? Và sự giả vờ ấy có lợi biết chừng nào. Vì nếu trong lòng háo hức thì nhìn trộm cũng thõa thích. Bà đang thờ thẩn mông lung thì Tư Vạn lên tiếng:

– Bà Văn Cổng đang chờ bà.

Bà Đời Nhân giật mình quay vào trong xe nhìn thẳng. Tư Vạn ngạc nhiên:

– Bà Văn Cổng chờ đợi tôi ở đâu? Có việc gì? Tại sao đến bây giờ ông mới cho biết?

Tư Vạn lạnh lùng đáp:

– Tôi đang đưa bà đến nơi bà Văn Cổng đang đợi đây nè… Bà luôn luôn nóng tính. Tôi chở bà trên xe đều có ý nghĩa mà bà mắng rũa lung tung chán thấy mồ!

– Bà ấy ở chỗ nào vậy?

Bà không nhớ cái nhà mát ngoại ô của ấy bà sao?

– Bây giờ đậu chén ở đó à! Có những ai?

– Không phải thế. Bà ấy ở đó từ tối hôm qua Chính tôi dưa bà ấy đến đó.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Thông tin truyện
Tên truyện Ái tình thái giám
Tác giả Đại Cường
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Chồng địt vợ, Sex bú cặc, Sex bú vú, Truyện bóp vú, Truyện liếm lồn, Truyện ngoại tình, Truyện sex bú lồn, Truyện sex vần A
Ngày cập nhật 03/05/2020 08:29 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Đại Cường

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi